Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1054: Trận chiến đầu tiên của Vân Oa Thần Quyền
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Mà trong những trận đấu tiếp theo, đối thủ mà hắn phải đối mặt chỉ có thể là càng mạnh mẽ hơn mà thôi. Nhưng có một số chuyện, không phải là theo ý muốn thì có thể xoay chuyển được, ví dụ như là vận khí chẳng hạn không có bất cứ một ai có thể kiểm soát được nó cả.
Đường Vũ Lân lại lần nữa đang đứng ở trên đài thi đấu trong giai đoạn chung kết của cuộc thi Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang, lúc nhìn thấy đối thủ xuất ở trước mặt mình, hắn cũng không khỏi có chút không nói nên lời.
Mặc dù ở bên trong Tinh Võng đã che mờ đi dung mạo của các tuyển thủ tham gia, dù là từ trên người đối phương cũng không thể thấy ra được bất kỳ một đặc điểm nào nổi bật để nhận diện ra cả, nhưng hắn vừa nhìn người này một cái liền nhận ra ngay thân phận của nàng. Cũng tương tự như vậy, Nguyên Ân Dạ Huy cũng tuyệt đối là không thể nào có thể nhận lầm người đang đứng đối diện mình được.
Vòng tứ kết, Đường Vũ Lân đối đầu với Nguyên Ân Dạ Huy.
Ở trong nhóm Sử Lai Khắc Thất Quái, Diệp Tinh Lan đã bị Cuồng Phong Đao Ma Tư Mã Kim Trì đánh bại ở vòng đấu loại trước đó rồi. Số người còn lại chỉ có hai người bọn họ mà thôi, mà ở trong cuộc thi đấu của vòng tứ kết này, ở trong số bọn họ nhất định là phải bị loại bớt một người.
Vì thế nên khi thấy được đồng bạn của mình lại trở thành đối thủ đối đầu của mình ở trong vòng thi đấu này, một màn ở ngay trước mắt này khiến cho bọn họ cũng không khỏi phải mở mắt thật to ra để nhìn lại, thầm nghĩ trong lòng, vận khí này cũng thật là tệ đến như thế sao?
Nguyên Ân Dạ Huy thấy Đường Vũ Lân ở phía đối diện, nàng thầm nghĩ, mọi người đã cách biệt với nhau được một thời gian rồi, lại lần nữa hội ngộ không ngờ lại gặp nhau ở trên trận chiến như thế này.
Trong vòng chưa đến nửa năm, hắn ta dường như cũng đã thay đổi đi rất nhiều, mặc dù vóc người cũng không có chỗ nào thay đổi nhiều cả, nhưng nhìn thấy
Đường Vũ Lân ở khoảng cách mấy trăm thước, nàng lại có cái cảm giác giống như lúc đầu ở TInh La đế quốc khi đối diện với Long Vương Long Dược vậy, loại cảm giác này được gọi là: Bất khả chiến bại.
Khí tức của hắn, đã trở nên mạnh mẽ đến như thế này rồi sao? Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi này thôi, ở trên người hắn rốt cuộc là đã phát sinh ra những biến hoá gì đây? Tu vi bản thân của mình rõ ràng là đã đạt đến cấp bảy mươi rồi, bất cứ lúc nào cũng đều có thể đột phá lên đến cấp bậc hồn thánh, nhưng tại sao khi đối diện với đẳng cấp hồn đế như hắn đây, tại sao lại cảm thấy như có một cổ áp lực mạnh mẽ đến như thế này chứ. Đúng vậy, hắn chắc hẳn là hắn đã đột phá vượt xa cảnh giới hồn đế rồi mới phải.
Đường Vũ Lân nhìn Nguyên Ân Dạ Huy, cũng đồng thời kinh ngạc không thôi, mới có mấy tháng không gặp, khí tức của Nguyên Ân Dạ Huy vốn vẫn luôn trầm tĩnh như núi mà giờ đây lại trở thâm sâu hơn trước rất nhiều, đối phương đứng ở tại đó, như ẩn như hiện, dường như cả người của nàng đều như muốn hoà nhập vào bên trong không gian xung quanh vậy. Nhưng ở trên người nàng, tự nhiên lại có tồn tại một loại ba động ý niệm rất kỳ diệu, đó là một loại cảm giác dường như là bất cứ lúc nào cũng có thể đánh vỡ hư không đi vậy.
Nàng đã thay đổi thật rồi. Trong lòng của Đường Vũ Lân ngay lập tức đưa ra nhận định của bản thân.
Nếu như đổi lại là ở tại một nơi khác, với cái loại trạng thái như hiện tại này của Nguyên Ân Dạ Huy, Đường Vũ Lân quả thật là không muốn nguyện ý giao thủ cùng nàng. Bởi vì hắn sợ bản thân mình sẽ không kịp thu tay mất. Với trạng thái hiện giờ của Nguyên Ân Dạ Huy như vậy khiến cho hắn sinh ra một loại cảm giác nếu như không dốc hết toàn lực vậy thì không có thể nào giành chiến thắng được.
May mắn là ở bên trong Tinh Đấu Chiến Võng này, mọi người đều không cần phải bận tâm đến bất cứ thứ gì khác cả chỉ cần tận tâm thi triển ra hết sức mạnh của bản thân mình là được, có thể chiến đấu thoải mái mà không cần phải nghĩ ngợi quá nhiều.
Vừa hay là cũng có thể xem xem, đồng bạn của mình sau khi tham gia quân ngũ thì sẽ có những tiến bộ đến như thế nào đây.
Áp lực không chỉ đặt ở trên vai của một người là Đường Vũ Lân đây mà nó còn đặt ở trên vai của toàn bộ các thành viên trong Sử Lai Khắc Thất Quái, ở trên vai bọn họ đang mang trên mình sứ mệnh phải chấn hưng lại Sử Lai Khắc Học viện.
Nguồn áp lực khổng lồ như thế này, luôn ép thúc bọn họ phải nhanh chóng tiến bộ hơn nữa, nhanh chóng tiến về phía trước không ngừng, khiến cho bọn họ phải trở nên càng lúc càng trở nên cường đại hơn.
Mỗi một người trong số bọn họ đều có thiên phú vô cùng trác tuyệt, mỗi một người đều có mỗi một con đường đi của riêng mình. Đường Vũ Lân đang sải bước tiến về phía trước, các đồng bạn của hắn thì cũng tương tự như vậy, bọn họ đều đang phát triển không ngừng.
Một cỗ hào khí từ bên trong lòng của Đường Vũ Lân ngay lập tức lan tràn ra khắp nơi, Nguyên Ân, vậy thì hãy để cho hắn xem thử xem, ngươi rốt cuộc là có bản sự gì.
"Năm, bốn, ba, hai, một, thi đấu bắt đầu!"
Theo tiếng trọng tài tuyên bố, trận chiến mà nhiều người mong đợi này cuối cùng cũng đã được bắt đầu.
Nguyên Ân Dạ Huy không một chút do dự nào mà lao về phía trước, hành động này khác hẳn so với sự bình tĩnh vốn có thường ngày của nàng khi đối đầu với những đối thủ khác. Bởi vì nàng ta đã quá hiểu rõ Đường Vũ Lân rồi, nếu như ngay từ đầu Đường Vũ Lân đã dùng khí thế áp đảo để đánh nàng, vậy thì bản thân nàng ngay cả là cơ hội phản kích thôi cũng đều không có. Khí tức của Đường Vũ Lân hiện tại đã trở nên càng lúc càng cường đại rồi, vì thế nên nàng phải chiếm lấy tiên cơ trước thì mới được.
Từng bước lao lên, cơ thể của Nguyên Ân Dạ Huy cũng theo đó mà trương phình lên, Thái Thản Chi Lực, Kim Cương Thái Thản, Cự Ma Thái Thản, ba hồn kỹ tăng phúc không chút do dự mà được giải phóng ra, nó khiến cho cơ thể của nàng bắt
đầu trở nên to lớn hơn, thân người cao hơn sáu thước, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn. Nếu như không phải là hắn biết được thân phận thật sự của nàng là nữ thì chắc chắn là cũng không nhìn ra được một tia nữ tính nào từ ở trên người đối phương cả.
Khoảng cách hai bên trong nháy mắt đã được rút ngắn, lần Đường Vũ Lân không có di chuyển, hắn chỉ là xuất ra đấu khải, đấu khải nhanh trong bao phủ lấy cơ thể của hắn lại.
Đấu khải của Nguyên Ân Dạ Huy cũng bao bọc lấy thân thể cường tráng đó của nàng, nói một cách tương đối thì ở trên thực tế, đấu khải của nàng có thể nói là loại yếu nhất ở bên trong các loại đấu khải kỳ quái, nguyên do cho điều này cũng là bởi vì trong song sinh võ hồn của nàng, chúng nó có khác biệt quá lớn mà dẫn đến.
Bên trong cơ thể con người không có cách nào có thể đồng thời cùng tồn tại hai loại đấu khải được, vì thế nên bên trong quá trình chế tạo ra đấu khải, Nguyên Ân Dạ Huy nhất định phải cân nhắc đến hiệu quả của hai loại võ hồn này dưới sự chúc phúc của đấu khả, từ đó mà lựa chọn ra đấu khải phù hợp nhất với bản thân. Vì thế nên nàng ưu tiên lựa chọn đấu khải có tác dụng tăng phúc trên phương diện gia tăng hồn lực và sức mạnh, lấy chúng làm chủ tu sức mạnh của bản thân.
Nguyên Ân Dạ Huy mỗi một bước dẫm trên đất, mặt đất đều kịch liệt rung chấn lên, nó lưu lại từng dấu chân sâu hóm ở trên mặt sân thi đấu, khí tức của nàng cũng đang điên cuồng tăng lên, lúc nàng sắp đến ở ngay trước mặt Đường Vũ Lân, nàng đột nhiên hét lên một tiếng rồi tung một quyền đánh lên trên người Đường Vũ Lân.
Khoảnh khắc tiếp theo, nhanh như chớp một nắm đấm khổng lồ trong chớp mắt đã đến ở ngay trước người Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân mãi cho đến lúc này mới phản ứng lại, hắn bỗng nhiên nâng tay phải của mình lên, nắm lại thành quyền, hắn đón đánh nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy đang lao đến. Hắn muốn xem xem, sức mạnh của Nguyên Ân rốt cuộc là đã tăng lên bao nhiêu rồi.
Tất cả các khán giả gần như là đều biết được thứ mà Kim Long Vương giỏi nhất chính là sức mạnh, hắn cũng dựa vào sức mạnh siêu cường này mà không biết là đã có thể đánh bại qua được bao nhiêu đối thủ cường đại rồi. Nhưng thứ mà Nguyên Ân Dạ Huy giỏi nhất cũng không còn nghi ngờ gì nữa lại cũng là sức mạnh, sức mạnh của bọn họ rốt cuộc là ai sẽ mạnh hơn đây?
Vào khoảnh khắc song quyền như muốn va chạm vào nhau đó.
Nấm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy mang khí thế tưởng chừng như rất là khủng bố đó đánh tới, nhưng trong khoảnh khắc mà nó gần như tiếp xúc với lại nắm đấm của Đường Vũ Lân thì nó lại trở nên hư ảo đi rồi, ngay cả đến bản thân Đường Vũ Lân cũng không có nghĩ đến là lại có thể phát sinh ra biến hoá đến như thế này.
Nắm đấm như tia chớp đó của Nguyên Ân Dạ Huy đột nhiên lại giống như là một cái vòng xoáy, nó bao bọc lại nắm đấm của đối phương lại, mượn nhờ sức mạnh cường đại từ chính bản thân Đường Vũ Lân, lại lần nữa mang đến một lực hấp dẫn khổng lồ. Mượn lực kéo cơ thể của đối phương về phía trước.
Điều này cũng tương đương với việc Nguyên Ân Dạ Huy cùng với Đường Vũ Lân, cả hai người đang hợp lực lại để kéo cơ thể của Đường Vũ Lân hướng về phía trước vậy.
Hay lắm! Trong lòng Đường Vũ Lân thầm hô một tiếng, cơ thể của hắn không chịu nghe theo khống chế mà đã ngã người về phía trước một bước, mà thứ đón chờ hắn ở phía trước lại chính là một cú thúc đầu gối thế như là lôi đình vạn cân của Nguyên Ân Dạ Huy.
Phải biết rằng, sau khi Nguyên Ân Dạ Huy biến thân lại có thêm sự bổ trợ đến từ đấu khải, nghĩ là biết cơ thể của nàng đã có thể cường tráng đến mức như thế nào rồi, đấu khải ở trên đầu gối vốn đã ngưng thực ra chắc chắn vô cùng, có chỗ còn nhô ra cứng cáp như nham thạch. Một đòn thế này dù cho là oanh kích lên trên cơ giáp thì cũng sẽ khiến cho cơ giáp đó trở thành đống sắt vụn mất thôi.
Đường Vũ Lân có vẻ như là tránh không được!
Chân trái của Đường Vũ Lân dẫm xuống một bước, hắn không hề tránh né, thậm chí là không giơ cánh tay còn lại của mình ra để thủ thế phòng ngự nữa, mà hắn lựa chọn dùng lòng ngực của bản thân mình để nghênh đón một cú húc đầu gối này của Nguyên Ân Dạ Huy
"Bùmmmm"
Một tiếng ầm kịch liệt cuối cùng cũng đã vang lên, lúc thấy được một màn này diễn ra các khán giả quan sát cũng không khỏi phải nín thở quan sát tình hình diễn biến tiếp theo như thế nào. Ai cũng đều có một nghi vấn ở trong lòng, đừng nói là Kim Long Vương từ trước đến giờ vẫn cường đại đến như thế lại có thể thua trận đấu này ở trong lần giao tranh đầu tiên đó nha?
Tuy nhiên, kết quả của vụ va chạm đó đã khiến cho bọn họ phải trợn tròn cả hai mắt.
Cơ thể của Đường Vũ Lân trượt về phía sau, còn cơ thể của Nguyên Ân Dạ Huy thế mà sau khi va chạm lại lùi về sau mấy bước.
Đường Vũ Lân sau khi trượt về phía sau độ khoảng hai mươi thước, vậy là cơ thể của hắn đã có thể đứng vững trở lại, kim quang ở trên đấu khải nhấp nháy, hắn nhẹ nhàng phủi phủi trên ngực của mình, hắn hướng về Nguyên Ân Dạ Huy ở cách đó không xa mà cười, nói: "Không tồi, đã đủ mạnh rồi."
Cái này ....
Nàng thầm nghĩ, một nhị tự đấu khải sư đã dốc toàn lực của mình tung ra một cú húc đầu gối như thế, thế mà lại chỉ có được hiệu quả như thế này thôi sao?
Vậy là đã chặn lại được rồi sao? Đúng vậy, đúng là như thế.
Bản thân của Nguyên Ân Dạ Huy cũng đồng thời chết lặng đi, nàng đương nhiên là biết lực phòng ngự của Đường Vũ Lân rất mạnh, mọi người đều đã là đồng bạn của
nhau qua rất nhiều năm như thế rồi, không có người nào có thể hiểu được Đường Vũ Lân hơn bọn họ cả, dù là vậy thì cũng không có thể nghĩ đến, lực phòng ngự của Đường Vũ Lân thế mà đã mạnh mẽ đến trình độ như thế này luôn rồi.
Nàng không biết được là đồng bạn của mình cùng với sự thành hình của long hạch, xương thân của Sơn Long Vương của Đường Vũ Lân cùng với long hạch đã kết hợp lại với nhau, nó đã cùng với cơ thể của hắn dung hoà vào thành một thể. Luận về lực phòng ngự thì cũng chính là điểm mạnh mẽ nhất ở trên người Đường Vũ Lân rồi.
Nguyên Ân Dạ Huy hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm lý của mình lại một chút, sau khi lúc đầu nhìn thấy Đường Vũ Lân ở đây vậy là nàng đã biết được trận thi đấu ngày hôm này chắc hẳn là sẽ rất là trông gai, nhưng những bước phát triển của Đường Vũ Lân dường như so với ở trong tưởng tượng của nàng thì có cách biệt rất lớn, sau lần giao đấu này, nàng rõ ràng là đã dựa vào chiêu Vân Oa Thần Quyền để mà chiếm lấy thế thượng phong rồi.
Lúc này, Đường Vũ Lân đã di chuyển, mũi chân của hắn điểm lên trên mặt đất, người đã bạo phóng mà đi, trên người hắn còn mang theo tiếng long ngâm đang thét gào, chớp mắt hắn đã đứng ở ngay trước mặt của Nguyên Ân Dạ Huy, hắn tung ra một quyền đánh đến.
Lúc hắn đấm ra một quyền này, Nguyên Ân Dạ Huy cảm giác được ở trong không khí dường như có một cỗ sức mạnh như từ khắp xung quanh truyền đến đây vậy, nó đè ép lên cơ thể của nàng. Mà nắm đấm màu kim sắc đó ở phía trước mặt cũng không ngừng mà biến lớn ra, giống như là một con cự long đang lao thẳng về phía này vậy.
Hít một hơi thật sâu, cột sống của nàng run lên, cơ thể của nàng từ từ co rút lại đồng thời nàng vung hai tay mình ra, đánh lên trên nắm đấm của Đường Vũ Lân.
Chapter: 1055: Ác ma giáng lâm
Khoảnh khắc mà hai bên va chạm vào nhau, Đường Vũ Lân ngay lập tức lại cảm giác được có một cổ hấp lực giống như vòng xoáy trước đó lại xảy ra thêm một lần nữa.
Sức mạnh của bản thân hắn vốn mạnh mẽ đến dường nào, lực công kích hung mãnh đến như thế nào, mặc cho tất cả những điều đó nhưng khi chúng đối diện với sức mạnh đến từ xoáy này của Nguyên Ân Dạ Huy lại có cảm giác giống như là trâu rừng xuống biển vậy. Sức mạnh của bản thân bị nàng dẫn dụ đến một nơi khác, đồng thời sức mạnh của bản thân hắn lại trở thành một bộ phận của cỗ hấp lực đó.
Loại cảm giác như thế này thất là quá khó chịu đi, giống như là hắn ta đang tự kéo lấy chính mình đi vậy, cơ thể hoàn toàn không nghe theo sự khống chế. Ngoài ra, sức mạnh nếu càng mạnh vậy thì cái loại cảm giác khó chịu này cũng dường như là càng mạnh mẽ hơn.
Nguyên Ân Dạ Huy rên rỉ một tiếng, mặc dù là nàng mượn sức mạnh của Đường Vũ Lân, nhưng sức mạnh của Đường Vũ Lân cũng thật là quá lớn rồi, nó có sức mạnh có tính bùng nổ cực kỳ khủng bố, vì thế nên nàng cũng không cảm thấy dễ chịu chút nào. Dựa vào thể phách cường đại của Cự Ma Thái Thản như vậy mới có thể khống chế lại được bản thân mình, đồng thời cũng có thể kéo được Đường Vũ Lân từ ở một bên nàng mà đi qua, nàng một bước dẫm lên trên đầu gối của Đường Vũ Lân.
Sau khi vừa va chạm với nhau xong, nàng đã nhớ tới lực phòng ngự mạnh mẽ từ cốt thân của Đường Vũ Lân, nên vì thế mà nàng cũng không thể công kích lên trên thân mình của đối phương được.
Khớp xương là bộ phận yếu ớt nhất của con người, dù cho là đối với tố chất cơ thể của Đường Vũ Lân có mạnh mẽ đến như thế thì cũng sẽ không nằm ngoài quy luật đó được.
Đường Vũ Lân đem bắp chân co về phía sau, đồng thời nâng đùi mình lên, cố gắng né tránh đòn công kích của Nguyên Ân Dạ Huy, đồng thời chân còn lại thì co lại, cơ thể ngồi xuống, dựa vào sức mạnh cường đại của bản thân, Đường Vũ Lân muốn đem cơ thể của bản thân kéo về trở lại.
Vân Oa Thần Quyền mặc dù ảo diệu vô cùng, nhưng Nguyên Ân Dạ Huy cũng chỉ có thể khống chế được Đường Vũ Lân trong chốc lát mà thôi chứ cũng không có thể khống chế hoàn toàn đối phương được.
Nguyên Ân Dạ Huy nhanh chóng thả lỏng cánh tay của Đường Vũ Lân đang bị kéo ra, đồng thời cơ thể cũng loé lên một cái vậy là đã đến sang một bên, nàng tung một quyền đánh ra.
Đường Vũ Lân vì để khống chế cơ thể của bản thân nhằm tránh né công kích của nàng, tư thế lúc này của hắn cũng tương đối là quái dị. Nguyên Ân Dạ Huy hoàn toàn là chiếm được quyền chủ động, một quyền của nàng vừa hay là đánh trúng vào trọng tâm của hắn.
Lúc này, năng lực khống chế cơ thể và sức mạnh mạnh mẽ của Đường Vũ Lân cũng đã bùng nổ ra cực kỳ khủng bố, ngón cái của bàn chân phải phát lực, chỉ dựa vào một ngón chân mà điểm lên trên mặt đất thôi vậy là đã có thể dẫn động cả cơ thể lăn ra giống như là một quay xoay vòng vậy.
Đôi mắt của Nguyên Ân Dạ Huy sáng lên, hồn hoàn thứ sáu ở trên người của nàng cũng không chút do dự mà phát sáng.
Nàng đã quá hiểu rõ về Đường Vũ Lân, nàng thậm chí còn biết lý do tại sao bản thân mình lại có thể thuận lợi khống chế được cục diện như hiện tại đây, đa số là bởi vì Đường Vũ Lân đang muốn thăm dò năng lực của nàng mà thôi, vì thế nên đối phương vẫn luôn không có chân chính ra tay nghiêm túc.
Nhưng ở trong cuộc chiến này thì bất cứ một tia cơ hội nào thì cũng đều phải được tận dụng mà nắm bắt. Lúc ở trên Ma Quỷ đảo, họ đã sớm được học quá nhiều về điều này rồi. Vì thế nên nàng đưa ra lựa chọn mà không có một chút do dự nào cả, quyết định bạo phát sức mạnh ngay vào lúc này, nàng tin rằng ở trong toàn bộ cuộc
chiến này sẽ không có thể lại có thêm một cơ hội nào có thể tốt hơn như hiện tại được.
Thái Thản Chi Ác!
Đường Vũ Lân chỉ cảm nhận được có một cổ lực lượng cường đại nào đó đang truyền đến mình, dựa vào sức mạnh của hắn thế mà cũng không có cách nào có thể thoát ra được, lực lượng khủng bố đó đè ép lên trên cơ thể của hắn, mạnh mẽ đem hắn kéo về lại ở ngay phía trước mặt của Nguyên Ân Dạ Huy.
Cú húc đầu gối trực tiếp thúc vào bụng dưới của hắn, loại cảm giác đó đơn giản mà nói là giống như bị một đoàn tàu hồn đạo cao tốc đang đâm trực diện vào người hắn vậy.
Đồng thời song quyền của nàng đều đánh ra, đánh mạnh lên phía sau lưng đối phương, đem đối phương đánh cho rơi xuống mặt đất.
Hai đòn trọng kích này thật là quá đột ngột, dựa vào lực phòng ngự mạnh mẽ của Đường Vũ Lân cũng không khỏi khiến cho hắn phải rên rỉ lên một tiếng. Dù sao thì Nguyên Ân Dạ Huy này cũng được coi là một nhân vật nổi bật ở trong những hồn sư hệ cường công! Nên lực đạo của nàng cũng không thể nào xem thường được.
Nhưng cũng cùng lúc này, Đường Vũ Lân trong nháy mắt đã nhẹ nhàng khống chế lại được cơ thể của mình.
Khoảnh khắc khi đầu gối của Nguyên Ân Dạ Huy va chạm vào bụng dưới của hắn, cốt thân Sơn Long Vương kịp thời phát động được năng lực khống chế trọng lực của nó, lúc đó cơ thể của Đường Vũ Lân bỗng nhiên lại nặng nề như Thái Sơn, cơ thể trong chớp mắt đã chìm xuống, khiến cho đòn đánh Nguyên Ân Dạ Huy cũng không thể phát huy toàn lực được.
Khi song quyền đập xuống sau lưng, trọng lực bị khống chế lại đảo chiều, cơ thể của Đường Vũ Lân trở nên nhẹ đi, nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy cũng nhẹ hơn, từ đó mà cũng hoá giải được một bộ phận lực công kích cho hắn.
Lúc khống chế đảo chiều trọng lực cũng đã làm giảm đi đáng kể lực sát thương phải chịu khi hắn bị rơi xuống đất, ít nhất là điều đó cũng không có làm ảnh hưởng đến sự điều khiển đối với cơ thể của hắn.
Cùng lúc này, Hoàng Kim Long Hống của Đường Vũ Lân cũng được giải phóng ra!
Tiếng long ngâm kích động dẫn theo là một đầu cự long khổng lồ xuất hiện ra, võ kỹ có thể khống chế được một trường rộng lớn như thế lúc này mới phát huy ra được tác dụng tuyệt diệu của nó.
Dưới tình huống ở khoảng cách gần đến như thế này, Nguyên Ân Dạ Huy khi đối diện với làn sóng âm xung kích của chiêu Hoàng Kim Long Hống này, cơ thể của nàng ngay lập tức cũng bị cứng đờ lại, Thái Thản Chi Ác cũng đã bị thả lỏng ra vài phần.
Nhân cơ hội này Đường Vũ Lân cố gắng kìm nén khí huyết đang cuộn trào ở trong người mình lại, lấy hai tay vỗ lên trên đất, thi triển ra chiêu Kim Long Hám Địa!
Cũng không có ai nói là chiêu Kim Long Hám Địa này chỉ có thể dùng chân thì mới có thể phát động ra được đó chứ?
Làn sóng xung kích cực kỳ cường đại cùng với tám con kim long mạnh mẽ lao ra ngoài. Chúng đánh về phía cơ thể của Nguyên Ân Dạ Huy cùng với Thái Thản Chi Ác của nàng.
Nhưng lúc này, Đường Vũ Lân lại không thể thấy được biểu cảm ở trên khóe miệng của Nguyên Ân Dạ Huy đang lộ ra một tia cười vô cùng quỷ dị.
Cơ thể của nàng đột nhiên đã biến mất đi rồi, bất thình lình thế mà đã biến mất đi rồi. Một cánh cửa ánh sáng màu đen như mực cũng ngay sau đó mà xuất hiện ra ở giữa không trung.
Tám con kim long đánh vào trong khoảng không, nhưng Thái Thản Chi Ác cũng theo đó mà biến mất đi.
Nhưng lúc Đường Vũ Lân búng người bay lên, một đạo quang mang màu tím sẫm từ ở bên trong cảnh cửa ánh sáng đó bắn ra.
Ngay khoảnh khắc đó, Đường Vũ Lân chỉ cảm giác được ở bên trong thế giới tinh thần của bản thân mình dường như đang sinh ra một loại cảm giác vô cùng cô đơn và lạnh lẽo. Nó giống như làm cho linh hồn của hắn đều như muốn bị ngưng kết lại vậy.
Đây là?
Từ ở bên trong cánh cửa ánh sáng màu tím đó chỉ xuất hiện ra một con ngươi khổng lồ.
Cơ thể của Đường Vũ Lân trong chớp mắt đã không thể động đậy được nữa rồi, đến ngay cả chiêu Kim Long Hám Địa cũng đều đã biến mất đi. Toàn bộ cả người hắn đều được bao phủ bởi một tầng hào quang màu tím sẫm.
Nhưng lúc này, từ ở sâu bên trong cánh cửa ánh sáng đó, lại xuất hiện ra một nắm đấm đang mạnh bạo oanh kích lên trên người hắn.
Thời khắc mà nắm đấm này xuất hiện ra, toàn bộ cả sân thi đấu đều xuất hiện những vòng tròn ánh sáng màu tím sẫm, nắm đấm này lại lần nữa giống như vòng xoáy lúc trước, nó làm cho những vòng tròn ánh sáng này hội tụ lại vào trên nắm đấm đó.
Mà nắm đấm đó trong có vẻ như rất là quỷ dị, nó chỉ có bốn ngón tay mà thôi, toàn bộ các ngón tay đều có móng vuốt sắc nhọn, ở bên trên đó còn có chi chít những lân phiến trông rất quỷ dị, nhìn giống như những răng cưa vậy. Cánh tay đó trông cũng không quá cường tráng, thậm chị có thể nói là hơi mảnh mai, tuy nhiên vào lúc mà nắm đấm này kích đến, toàn bộ cả sân thi đấu đều tối đen như mực.
Một cảm giác ngột ngạt mãnh liệt cùng với sự đông cứng của tinh thần đồng thời cùng xuất hiện ra ở trên người Đường Vũ Lân.
Vào khoảnh khắc đó, hắn thậm chí còn tạm thời mất đi năng lực ý thức. Vào thời khắc mấu chốt, cơ thể của hắn tự động sản sinh ra phản ứng.
Một đoá hoa lớn lặng lẽ xuất hiện ở ngay phía sau lưng của hắn, có một người đang đứng ở trong đoá hoa lớn đó, y đang nhẹ nhàng vung tay, những vòng ánh sáng vậy là xuất hiện ở trên người Đường Vũ Lân.
Chiêu Thôn Thực Thiên Địa! Được tự động kích hoạt ra.
Đây chính là do hồn linh Khởi La Uất Kim Hương phát giác được hắn đang đối mặt với tình huống nguy cơ sinh tử nên mới xuất hiện ra ngoài để tự động thi triển ra chiêu thức này, đồng thời ở trên người nó thậm chí còn tỏa ra một cổ hương thơm nhè nhẹ, nó khiến cho đòn oanh kích của nắm đấm đó có hơi chút chậm lại đi một chút.
Vào lúc này, long hạch và hồn hạch ở bên trong cơ thể của Đường Vũ Lân đều đang đập lên kịch liệt. Từng đường huyết quản ở trên người hắn cũng đều nổi lên rõ rệt.
Mà nắm đấm đó vẫn còn đang oanh kích lên trên người hắn ta.
Một màn quỷ dị đã xuất hiện ra, cơ thể của Đường Vũ Lân lại không có bị đánh cho bay đi, nhưng khi bị nắm đấm này đánh trúng, cơ thể của hắn lại giống như là bị hút vào bên trong không khí vậy, sau đó vòng xoáy sáng sáng màu tím đó lại bùng nổ ra ở trên người hắn.
Có thể thấy rất rõ ràng, bắt đầu từ trên ngực của hắn, Long Nguyệt đấu khải đã bắt đầu xuất ra những đường vết nứt, những vết nứt này lan ra khắp toàn bộ cơ thể của hắn ta.
Cơ thể của hắn dường như bất cứ lúc nào cũng đều có thể bị sụp đổ xuống vậy.
Cơn đau đớn kịch liệt còn kèm theo sự băng lãnh đó truyền ra khắp toàn thân hắn, nó cũng khiến cho tinh thần của Đường Vũ Lân vốn vẫn đang bị đông cứng lúc này
cũng đã trở nên tỉnh táo trở lại, hắn tự cắn vào đầu lưỡi của chính mình, ánh mắt của hắn bỗng nhiên dựng đứng lên.
Mặc dù cơn đau đớn đó đang lan tràn ra khắp toàn thân, những cuối cùng vẫn là bị chiêu Thôn Thực Thiên Địa đã mượn một phần năng lượng của nguyên tố ám hệ đó để dung nhập vào bên trong cơ thể của bản thân hắn. Mượn nhờ tác dụng của một bộ phận nguyên tố ám hệ này. Cơ thể của Đường Vũ Lân đột nhiên rung lên. Vòng hồn hoàn thứ năm màu kim sắc ở trên người hắn lúc này quang mang đại phóng.
"Ầmmmmm"
Sóng xung kích cuồng bạo trong chớp mắt đã xuất hiện ra, Long Nguyệt đấu khải ở trên người Đường Vũ Lân nứt ra trong chớp mắt, nó đã nổ tan tành rồi hoá thành vô số các đường lưu quang, đồng thời cũng hoá thành phong bạo huỷ diệt, trong nháy mắt vậy là đã hoá giải đi được nắm đấm đang oanh kích lên trên người hắn, cũng trong chớp mắt đó vậy là đã đem cánh cửa ánh sáng đó đánh vụn ra thành bột phấn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook