Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 259 Một lời không hợp liền đóng cửa
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 259: Một lời không hợp liền đóng cửa
"Vị trí đầy?"
Thanh niên kia ngạc nhiên.
Người xếp hàng phía sau nghe được lời của Tô Bình cũng là vẻ mặt kinh ngạc.
Hiện tại còn nhiều người xếp hàng như vậy, thời gian cũng còn sớm, mới hơn chín giờ vậy mà nói vị trí đầy, không tiếp nhận sủng thú nữa?
Còn có người mở cửa hàng sủng thú sẽ đóng cửa cự tuyệt khách sao?
"Xin lỗi, mời các vị trở về đi." Tô Bình hơi cúi đầu, tỏ vẻ áy náy, dù sao cũng để cho người ta xếp hàng vô ích.
Nhìn thấy thái độ của Tô Bình như vậy, một ít người sinh ra oán khí cũng nhất thời không biết nên nói cái gì, đổi lại là cửa hàng khác, bọn họ đã sớm kêu lên, nhưng ở chỗ này... đừng quên ở cửa còn có một con Luyện Ngục Chúc Long Thú!
Đây cũng không phải là cửa hàng bình thường, quay đầu chọc giận ông chủ cửa hàng này, bị Luyện Ngục Chúc Long Thú kia cắn cho một miếng người liền không còn.
Hơn nữa, đây là khu ổ chuột, không phải là khu Thượng Thành trật tự ổn định, thật sự xảy ra chuyện, ai có thể chịu trách nhiệm?
"Quên đi, đi thôi."
"Ông chủ, ngày mai mấy giờ các người khai trương?"
"Chỗ ngài mỗi ngày tiếp đãi bao nhiêu vậy, lần sau tôi tới sớm một chút."
Có người rời đi, có người hỏi Tô Bình ngày mai mấy giờ mở cửa.
Tô Bình bị hỏi có chút sửng sốt, cậu thật đúng là không có thời gian mở cửa hàng chuẩn xác, hoặc là nói, khi nào cậu tỉnh ngủ, thì lúc ấy mở cửa.
Về phần khi nào cậu sẽ tỉnh lại... Chính cậu cũng không dự đoán được, dù sao thì buổi tối cậu phải tăng ca đi đào tạo sủng thú, như vậy ngày hôm sau mới có thể đem sủng thú được đào tào tốt trả về cho nguyên chủ, nhường ra chỗ trống.
"Thời gian mở cửa hàng... vào buổi sáng, khoảng 10 giờ.” Tô Bình dự đoán một chút, không xác định được.
Nghe được giọng điệu không khẳng định của Tô Bình, một số người chờ nghe đáp án không khỏi câm nín, nếu không phải ở cửa có con Long thú kia, nhìn thế nào cũng cảm giác cửa hàng này không đáng tin cậy.
"Tiểu Đường, đưa khách nhân ra ngoài."
Tô Bình nói với Đường Như Yên.
Vẻ mặt Đường Như Yên giống như nhìn đứa ngốc mà nhìn Tô Bình, lúc trước không phải la hét muốn mở cửa hàng kiếm tiền sao, hiện tại mới chín giờ đã nghỉ, cậu đang làm trò cười sao?
Cho đến nay tới bây giờ, cô vẫn chưa gặp qua một người nhận ra cô.
Hết một ngày, cô xem như làm việc không công cho Tô Bình.
Vốn tưởng rằng chịu đựng thêm một chút, hẳn là có thể gặp được người biết hàng, nhưng Tô Bình lại nói muốn nghỉ.
Tuổi còn trẻ đã nghỉ ngơi sớm như vậy, ngươi bị thận hư hả!
Trong lòng tức giận nhưng cô lại không dám phát tác, âm thầm tức giận đem khách hàng từng người một tiễn đi, đối với những tên gia hỏa không có ánh mắt này nhìn thế nào cũng không vừa mắt.
Trước khi ra khỏi cửa, mấy người trong đó còn muốn phương thức liên lạc của Đường Như Yên, cũng bị cô liếc mắt đánh trở về.
Ngay cả thân phận bổn tiểu thư cũng không nhận ra, còn muốn phương thức liên lạc?!
Cút!
......
"Anh, chỗ trống trong cửa hàng không phải rất nhiều sao, vì sao lại nói vị trí đầy."
Tô Lăng Nguyệt tiến lên, vẻ mặt khó hiểu nhìn Tô Bình.
"Em không hiểu đâu, trở về nghỉ ngơi đi."
"Anh..."
Tô Lăng Nguyệt đang muốn tranh luận một phen lại bị Ngô Quan Sinh kéo đi, khó có được một hôm Tô Bình đóng cửa sớm, làm cho Ngô Quan Sinh cao hứng đến hỏng mất, Tô Bình kiếm được tiền hay không ông ấy cũng mặc kệ, dù sao Tô Bình cũng đặt cho ông ấy nhiệm vụ dạy dỗ Tô Lăng Nguyệt.
Ông ấy chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là có thể chạy đi.
Đóng cửa sớm, ông ấy càng có nhiều thời gian hơn để dạy cho Tô Lăng Nguyệt, đỡ phải lãng phí thời gian trong cửa hàng này.
Chờ khách hàng trong cửa hàng đều rời đi, Tô Bình đi ra ngoài cửa hàng, vừa nhìn nhất thời hoảng sợ, chỉ thấy con đường ngày xưa yên tĩnh trống rỗng này, giờ phút này thế nhưng lại chật ních người, bị đám người vây kín đến nước chảy không thông.
Ở phía xa, nhiều người đang cầm máy truyền tin chụp ảnh.
Tô Bình dựa vào ánh mắt hơn người, nhìn thấy trong đó còn có một ít máy quay, tựa hồ là phóng viên truyền thông.
"Ảnh hưởng lớn như vậy sao..."
Tô Bình cũng không ngờ tới, thời gian để quảng cáo lên men lại nhanh như vậy, hôm nay vừa mới tuyên truyền, đã có nhiều người như vậy, ngày mai chẳng phải là càng nhiều hơn sao?
Cậu nhất thời cảm giác áp lực tăng lên gấp bội, xem ra phải nhanh chóng nắm chặt thời gian đem sủng thú đào tạo ra, ngày mai cơ bản lại là một ngày đầy chỗ.
Nhưng mà, chờ đến hết ngày mai, cậu có thể tích góp đủ năng lượng để thăng cấp Linh Trì.
Vẫy vẫy tay, Tô Bình truyền niệm cho Luyện Ngục Chúc Long Thú, để cho nó vào cửa.
Luyện Ngục Chúc Long Thú lay động thân thể, hừ một tiếng, có chút bất mãn đối với những con kiến hôi tụ tập vây xem trước mắt này, nhưng ngại Tô Bình ước thúc, nó không dễ công kích, chỉ có thể tùy ý để những con kiến hôi này giống như ruồi nhặng quấn quanh mình.
Ầm, ầm.
Nó xoáy người, theo bậc thang đi vào trong cửa hàng.
Quần chúng vây xem tụ tập trên đường phố thấy Luyện Ngục Chúc Long Thú khởi hành, đều phát ra tiếng kinh hô.
Một vài người to gan đứng ở phía trước, sợ tới mức sắc mặt đều xanh ngắt, vội vàng lui ra phía sau.
Chờ đến khi phát hiện Luyện Ngục Chúc Long Thú xoay người vào cửa hàng, đám người bị kinh hách mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
"Làm sao lại đem Luyện Ngục Chúc Long Thú thu lại rồi."
"Tôi còn chưa xem đủ đâu!
"Chuyện gì xảy ra vậy, lúc trước trong cửa hàng bỗng nhiên có nhiều người đi ra như vậy, có phải trong cửa hàng đã xảy ra chuyện gì không?"
"Nghe nói là đầy chỗ nên đóng cửa, ngày mai lại khai trương."
"Đầy chỗ nên đóng cửa? Mẹ kiếp, bây giờ mới mấy giờ chứ!"
“Không phải chứ, tôi xem được quảng cáo nên mới tới, hôm nay không phải quảng cáo của Mục Sương Uyển đang tuyên truyền sao, vào ngày tuyên truyền cửa hàng này cư nhiên đóng cửa nghỉ ngơi?!"
"Lại nói, ngày mai mấy giờ mở cửa vậy?"
"Ai biết được, không có thông báo."
......
Quần chúng vây xem bàn tán sôi nổi.
Chờ đến khi thấy cửa hàng đóng lại, một ít người khác mới biết, cửa hàng này hôm nay đóng cửa.
Dưới tình huống náo nhiệt như thế, cư nhiên một lời không hợp liền đóng cửa...
Tất cả mọi người đều cảm thấy câm lặng, ông chủ cửa hàng này có phải quá tùy hứng rồi hay không?
Trong đám người, mấy bóng người tụ tập cùng một chỗ.
"Lão Chu, hình như chúng ta đến trễ."
"Vừa mới hỏi mấy người đi ra, nói là đóng cửa, ngày mai lại khai trương."
"Không phải chứ, tôi thật vất vả mới tới được, tôi còn đem hội nghi gia tộc tối nay cũng từ chối!"
“Tình huống cửa hàng này kiểu gì, nhiều người tụ tập ở cửa như thế vậy mà nói đóng cửa liền đóng cửa, không muốn kiếm tiền sao?”
Mấy người hai mặt nhìn nhau, đều có chút choáng váng.
Bọn họ thật vất vả mới từ khu Thượng Thành chạy tới, kết quả cư nhiên ăn canh đóng cửa.
"Quên đi, ngày mai lại đến đây, lão Chu, sáng mai tôi sẽ tới đây chiếm vị trí tốt cho anh." Một trong những thanh niên nói.
Thanh niên gọi lão Chu nhìn cậu một cái, vỗ vỗ bả vai cậu ta: "Vất vả cho cậu rồi.”
Nói xong, cậu nhìn thoáng qua cửa hàng này: "Cửa hàng này quả nhiên có cá tính, mở ở khu ổ chuột rách nát như vậy còn chưa nói, lại còn kinh doanh kiểu như vậy, thật đặc biệt cho tôi được tăng kiến thức."
......
Theo thời gian, những người tụ tập bên ngoài cửa hàng dần dần biến mất.
Một số trực tiếp lái xe trở lại thành phố, những người khác ở lại khách sạn gần đó.
Mà mấy nhà hàng trên con phố này cùng với các cửa hàng buôn bán khác đều chưa từng thấy qua cảnh tượng như vậy, tất cả đều chuyển thành nhà hàng hoặc khách sạn, đem phòng ở của mình nhường ra, cho những quý khách từ khu Thượng Thành thuê lại.
Cả con phố đều biết, trên con đường này xuất hiện nhân vật lớn, bọn họ coi như là dính chút ánh sáng.
Cửa hàng đóng cửa.
Một chuyện rất bình thường, nhưng xảy ra trên người cửa hàng sủng thú Tiểu Tinh Nghịch có độ chú ý cực cao hôm nay, lại một lần nữa lên hot search, truyền khắp mạng nội bộ Long Giang.
Một ít quần chúng ăn dưa không chạy tới, hoặc là đang chạy tới nơi này, đều bị tin tức này làm cho sợ ngây người.
Mới chín giờ, cửa hàng sủng thú Tiểu Tinh Nghịch bị người ta vây kín, vậy mà... ngay trước sự chú ý của vạn người, tuyên bố đóng cửa!
Tiền này chẳng lẽ không thơm sao?
Quảng cáo lúc trước thanh thế to lớn, tuyên truyền toàn diện, xen cả quảng cáo vào các bộ phim truyền hình nổi tiếng... Vốn tưởng rằng thanh thế lớn như vậy, là muốn liều mạng đến kiếm tiền, kết quả hiện tại ngược lại, cửa hàng vừa mới xào nóng, vậy mà liền đóng cửa nghỉ ngơi.
Ông chủ à, anh cũng nên nghiên cứu đến quy luật làm việc và nghỉ ngơi chút đi!
Dưới tin tức, là hình ảnh truyền thông trực tiếp chụp được, bên ngoài cửa hàng đông kín người, so với buổi hòa nhạc còn náo nhiệt hơn.
Dưới tình huống náo nhiệt như vậy, đổi lại là cửa hàng khác, mở cả đêm đều là bình thường, không thừa dịp đang hot liều mạng kiếm một đợt, không phải là ngốc sao?
Kết quả cửa hàng này ngược lại, cứ như vậy công khai... đóng cửa.
Đem vô số khách hàng nhiệt tình bên ngoài cửa hàng, cứ như vậy cự tuyệt.
Ngươi lãnh khốc, ngươi vô tình, ngươi tùy hứng!
......
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook