Cửa Hàng Sủng Thú Siêu Thần
-
Chapter 258 Bát Đạo Địa Ngục Thú
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 258: Bát Đạo Địa Ngục Thú
Tộc trưởng giật mình, sắc mặt hòa ái, nói: "Dễ nói, cậu muốn mượn con nào, là Kiếm Giác Sương Long thú, hay là Thất Vĩ Tinh Diễm Hồ?”
Liễu Uyên nghe vậy, trên mặt lộ ra vài phần khó xử, thật cẩn thận nói: "Tộc trưởng….tôi muốn mượn Bát Đạo Địa Ngục Thú của ngài dùng."
Bát Đạo Địa Ngục Thú?
Tộc trưởng hơi giật mình.
Lông mày ông ta nhíu lại, biểu tình có chút nghiêm túc, nói: "Cậu xác định?"
Liễu Uyên cười khổ, đành phải nói: "Hồi bẩm tộc trưởng, thật không dám giấu diếm, có cửa hàng sủng thú đang cạnh tranh với chúng ta, muốn độc chiếm làm ăn, bọn họ đã đánh ra khẩu hiệu bảo lãnh top 10 giải đấu, kiêu ngạo đến cực điểm, lại mời nha đầu Mục gia làm đại diện, đem danh tiếng thổi phồng lên.”
“Tuy rằng chúng ta cùng Mục gia có chút hợp tác, nhưng dòng dõi Mục gia quan hệ phức tạp, nhất mạch của nha đầu Mục gia kia không qua lại gì với chúng ta.”
“Hiện tại người trong Long Giang chúng ta đều biết đến cửa hàng này, nếu cứ tiếp tục như vậy, việc buôn bán của cửa hàng sủng thú Phi Phàm của chúng ta phỏng chừng sẽ bị cướp đi hơn phân nửa, tôi cũng là bất đắc dĩ mới không thể không mặt dày đi mời thần thú của tộc trưởng ngài đến tọa trấn cửa hàng."
Tộc trưởng nhíu mày.
Không nghĩ tới ở căn cứ thị Long Giang này, lại có người dám cùng Liễu gia bọn họ cạnh tranh việc kinh doanh cửa hàng sủng thú này, thật là không có mắt.
"Đã như vậy, dùng Kiếm Giác Sương Long Thú của ta tọa trấn là được, cần gì phải là Bát Đạo Địa Ngục Thú." Tộc trưởng nói ra, sắc mặt có chút không vui, Bát Đạo Địa Ngục Thú chính là chiến sủng chủ lực mạnh nhất của ông.
Bình thường cũng không dễ dàng lộ cho người khác, chứ đừng nói đến việc mang đến cửa hàng nhỏ cho người ta tham quan.
Liễu Uyên cười khổ, nói: "Cửa hàng kia không biết từ đâu lấy được một con Luyện Ngục Chúc Long Thú bày ở trước cửa hàng, chấn nhiếp được không ít người, nếu không phải như vậy, bằng vào việc vận dụng thủ đoạn cùng với vốn liếng tích góp nhiều năm của tôi cũng đã đủ để cho bọn họ ăn không nổi..."
"Luyện Ngục Chúc Long Thú?"
"Hử?"
Chẳng những tộc trưởng bị kinh hãi, ông lão áo tím ở bên cạnh cũng đem ánh mắt từ trên bàn cờ chuyển lại, trong đôi mắt hẹp dài lộ ra vài phần kinh sắc, nghiêm túc nhìn Liễu Uyên.
Bị hai vị cấp Phong Hào nhìn chăm chú, làm cho Liễu Uyên nhất thời cảm giác áp lực trên vai tăng lên gấp bội, có một loại cảm giác mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, tựa hồ tất cả bí mật trong lòng đều không thể che giấu, toàn bộ đều bị nhìn thấu, ông ta vội vàng cúi đầu xuống, vừa là che dấu nội tâm của mình, cũng có chút sợ hãi đối mặt với ánh mắt của đối phương.
"Cậu xác định?"
Ánh mắt tộc trưởng sắc bén, chăm chú nhìn Liễu Uyên.
Liễu Uyên run giọng nói: "Thiên chân vạn xác, tôi có video làm chứng..."
"Lấy ra."
Tộc trưởng đưa tay ra.
Liễu Uyên vội vàng lấy máy truyền tin của mình ra, tìm ra video trên mạng, sau đó dùng hai tay đưa đến cho tộc trưởng.
Tộc trưởng tiếp nhận, thấy ông lão áo tím cũng ghé mắt lại liền hạ thấp máy truyền tin, để cho hai người đều có thể nhìn thấy.
Chẳng bao lâu sau, một đoạn phim được phát trên màn hình.
Chờ thấy rõ sinh vật trong video, sắc mặt hai người đều khẽ biến.
Thật đúng là Luyện Ngục Chúc Long Thú!
Long thú cực phẩm hi hữu như vậy lại xuất hiện ở căn cứ thị Long Giang!
Sắc mặt tộc trưởng âm tình bất định, sủng thú như vậy xuất hiện ở căn cứ thị Long Giang, thế nhưng ông một chút tiếng gió cũng không nghe thấy, theo lý thuyết mặc dù các gia tộc khác muốn phong tỏa tin tức thì gián điệp ông bố trí trong các gia tộc cũng có thể đem tình báo truyền về mới đúng.
"Cửa hàng này là do ai mở?"
"Chuyện này, căn cứ vào kết quả điều tra trước mắt mà xem, là một thiếu niên họ Tô, về phần sau lưng cậu ta là ai, tạm thời còn chưa điều tra ra, nhưng mà tôi đã liên hệ với người trong chính quyền thành phố, để họ giúp tôi điều tra, nhưng bên kia tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ thiếu niên họ Tô này, nửa chữ cũng không chịu nói nhiều."
"Phải không?"
Tộc trưởng hơi giật mình, lông mày nhíu lại.
Họ Tô?
Nếu sau lưng là Tần gia hoặc Mục gia, người ông ta cài làm việc ở chính quyền thành phố sẽ không hỗ trợ che dấu như vậy, dù sao thì trong căn cứ thị Long Giang này cũng có một mảnh thiên hạ là của Liễu gia bọn họ.
"Chẳng lẽ, là thế lực từ bên ngoài muốn chen chân vào căn cứ thị Long Giang chúng ta?” Trong mắt tộc trưởng lóe ra hàn quang, kết cấu căn cứ thị Long Giang này đã cố định, bình thường sẽ không có thế lực ngoại lai chen chân, cho dù có, cũng sẽ bị đuổi đi.
Nhưng lúc này đây, đối phương tựa hồ như đang nhắm vào Liễu gia bọn họ.
Cửa hàng sủng thú mới vừa từ trên trời rơi xuống này, trực tiếp cướp đoạt việc kinh doanh cửa hàng sủng thú của Liễu gia bọn họ. Đây chính là sinh ý mà bọn họ tranh đoạt chém giết cùng các gia tộc khác, phải trả một cái giá rất lớn mới cướp được.
Hiện tại lại có người dám đoạt thức ăn từ trong miệng hổ?
"Muốn mở cửa hàng sủng thú ở Long Giang thì phải hỏi xem Liễu Thiên Tông ta có đáp ứng hay không!”
Tộc trưởng hừ lạnh một tiếng, đôi mắt mở ra, tỏa ra khí thế mãnh liệt.
Vù!
Ông giơ tay lên, ngón tay như kiếm, xẹt qua hư không.
Một vòng xoáy màu đen chậm rãi hiện lên, càng lúc càng lớn, từng đợt khí tức kinh khủng thâm trầm từ bên trong lan tràn ra.
Liễu Uyên cảm giác nhiệt độ chung quanh chợt giảm mạnh, tựa hồ như muốn đóng băng, trái tim ông ta không kìm được mà run rẩy, thầm biết đây là tộc trưởng đang triệu hoán quái vật kia.
Bát Đạo Địa Ngục Thú!
Đây là sủng thú hệ Ác ma cấp 9 đỉnh cấp!
Nghe nói Bát Đạo Địa Ngục Thú này có huyết thống Vương thú, đào tạo đến đỉnh phong, còn có xác suất nhỏ tiến hóa thành Vương thú!
Nếu đơn thuần luận về giá trị mà nói, Bát Đạo Địa Ngục Thú này cùng Luyện Ngục Chúc Long Thú, cơ hồ là tồn tại không kém nhau.
Nhưng Bát Đạo Địa Ngục Thú trước mắt này, chính là kỳ đỉnh phong!
Mà Luyện Ngục Chúc Long Thú trước cửa hàng kia, chỉ là một con non mới trưởng thành, nếu như đem hai con sủng thú đặt cùng một chỗ, Luyện Ngục Chúc Long Thú ở trước mặt Bát Đạo Địa Ngục Thú thời kỳ đỉnh phong này, chính là một tiểu thú đáng yêu.
Khí tức u lãnh lạnh lẽo từ trong không gian triệu hoán phóng thích ra, một cự thú có thể trạng cực lớn, dữ tợn vô cùng, chậm rãi hàng lâm, lơ lửng giữa không trung bên ngoài đình gỗ, động tác giãn thân thể cực kỳ nhẹ, thong thả, như sợ rằng chỉ hơi dùng sức liền phá hủy căn biệt thự gỗ này.
Liễu Uyên nhìn đôi mắt lạnh như băng lại ẩn giấu bạo ngược kia, cảm giác trái tim đang đập thình thịch, mặc dù biết có tộc trưởng ở bên người, có người ước thúc, nhưng khí tức giết chóc của con sủng thú hệ Ác ma đỉnh phong này vẫn quá mạnh, làm cho ông ta có cảm giác mình tùy thời sẽ bị giết chết!
Mấy Bích Long Vệ ở dưới gác mái, tất cả đều nửa quỳ trên mặt đất, cực kỳ cung kính với Bát Đạo Địa Ngục Thú này.
Bát Đạo Địa Ngục Thú này cũng không chỉ là sủng thú, hơn nữa đã thông linh, linh trí còn khá cao, địa vị trong gia tộc cực cao, cho dù là một ít cao tầng gia tộc nhìn thấy, đều phải cung kính hành lễ.
"Hắc Minh cho cậu mượn, đừng để ta thất vọng."
Liễu Thiên Tông lạnh lùng nói, 'Hắc Minh' là tên ông ta đặt cho Bát Đạo Địa Ngục Thú.
Thân thể Liễu Uyên run rẩy, vội vàng nói: "Liễu Uyên tuyệt đối không phụ kỳ vọng của tộc trưởng."
Ông lão áo tím bên cạnh nhìn hai mắt của Bát Đạo Địa Ngục Thú, mặt mang ý cười, nói: "Mấy năm không gặp, khí thế Hắc Minh của Liễu huynh lại tăng thêm vài phần rồi, hẳn là đã đạt tới cực hạn đỉnh phong."
“Còn chưa đâu." Liễu Thiên Tông lạnh nhạt nói.
Ông lão áo tím cười cười, không nói nữa.
"Bên chính quyền thành phố, ta sẽ hỏi một chút. Ta muốn nhìn xem, bọn họ ăn gan hùm mật báo gì, thu không biết bao nhiêu tiền lại dám che mắt Liễu gia chúng ta, kết giao nhiều năm như vậy, chẳng lẽ bọn họ bị mù sao?"
Liễu Thiên Tông cười lạnh, trong mắt có vài phần tức giận.
Liễu Uyên nơm nớp lo sợ, không dám đáp lời.
"Cậu đi trước đi."
"Vâng, tộc trưởng, đa tạ tộc trưởng." Liễu Uyên xoay người nói với ông lão áo tím bên kia: "Tử Long tiền bối, vãn bối cáo lui trước."
“Được."
Ông lão áo tím cười nói.
Liễu Uyên cúi đầu lui ra, chờ đi tới dưới gác mái, ngẩng đầu nhìn cự thú dữ tợn giữa không trung, trong lòng run rẩy, cung kính truyền niệm: "Hắc Minh tiền bối..."
"Không cần nhiều lời, dẫn đường."
Một đạo ý niệm âm lãnh trầm thấp truyền vào trong đầu ông ta.
Lúc này Liễu Uyên không dám nói thêm nửa chữ nữa, đối mặt với Bát Đạo Địa Ngục Thú này, ông ta còn sợ hãi hơn so với đối mặt với tộc trưởng, dù sao đây cũng là hung thú, hơn nữa còn là sủng thú hệ Ác ma hung tàn nhất, phản chủ đều là chuyện bình thường, huống chi là người khác.
Vào xe sang, yêu cầu tài xế quay lại cửa hàng.
Cự thú bay lên trời, ở trên bầu trời đêm đi theo phía sau xe sang...
......
Nhìn theo Bát Đạo Địa Ngục Thú rời đi, ông lão áo tím thu hồi ánh mắt, nói với Liễu Thiên Tông: "Cửa hàng này có thể lấy được Luyện Ngục Chúc Long Thú, phỏng chừng lai lịch không đơn giản, gần đây trong Phong Thần giao dịch các, cũng chưa từng nghe được tin tức giao dịch Long thú nào, ông vẫn phải thận trọng một chút, điều tra rõ ràng mới tốt."
Liễu Thiên Tông nhìn ông ta một cái, khẽ gật đầu: "Đây là tự nhiên, dám xâm nhập vào căn cứ thị Long Giang, nếu là thế lực bản địa, chính quyền thành phố bên kia sẽ không như vậy, nếu như là thế lực bên ngoài, tôi ngược lại muốn nhìn xem kẻ này là ai, có Chu gia cùng Diệp gia thì không tìm tới gây phiền phức, lại tới tìm Liễu gia ta, chẳng lẽ cho rằng Liễu gia chúng ta là dễ khi dễ nhất?"
Ánh mắt ông lão áo tím chớp động, nói: "Có muốn ngày mai tôi thay ông đi xem hay không?"
Liễu Thiên Tông nhìn ông ta một cái, đối với lão bằng hữu nhiều năm này, ông cũng không có gì phải giấu diếm cùng ra vẻ mạnh mẽ, tuy rằng trong lòng tức giận, nhưng khi nhìn thấy Luyện Ngục Chúc Long Thú kia, trong lòng ông vẫn có vài phần băn khoăn.
Lỗ mãng phẫn nộ sẽ không thể giúp cho một gia tộc duy trì trăm năm.
"Vậy thì ủy khuất ông, về sau sẽ mời ông uống rượu."
"Vậy thì uống bình Long Tủy Dịch của ông đi."
"Lão gia hỏa ông đấy, đã sớm nhớ thương cái này rồi."
"Ha ha..."
……….
Bên ngoài cửa hàng.
Theo thời gian, ngày càng có nhiều người tụ tập.
Ba giờ sau khi quảng cáo, chín giờ tối, Tô Bình phát hiện, tất cả các vị trí nuôi dưỡng mua trong cửa hàng, cùng với không gian lưu trữ đã được nâng cấp, đều đã được lấp đầy...
Dựa theo yêu cầu của hệ thống, sủng thú trong cửa hàng, chỉ có thể cất giữ trong chỗ nuôi dưỡng cùng không gian trữ vật.
Cậu không thể đón khách nữa.
Lúc này Tô Bình mới giật mình nhận ra, cậu lật lật sổ ghi chép khách hàng, nhìn thấy bên trong ghi chép rậm rạp đầy chữ.
Chỉ là chớp mắt một cái, dĩ nhiên đã có nhiều người như vậy?
Tô Bình lại nhìn thoáng qua thu nhập năng lượng.
840.000 năng lượng.
"..."
Tô Bình nhớ rõ, lúc trước sau khi thăng cấp cửa hàng, chỉ còn lại có hơn 400.000 năng lượng, nói cách khác, một ngày hôm nay, cậu dĩ nhiên làm cho năng lượng tăng gấp đôi?
400.000 năng lượng một ngày?
Nếu 400.000 năng lượng mà nói, tương đương với thu nhập của 40 triệu tinh tệ.
Mà đây chỉ là bởi vì cửa hàng của cậu đã đạt đến giới hạn lưu trữ cao nhất, nếu không còn có thể tiếp tục tăng doanh thu.
Tô Bình lật lật sổ ghi chép, phát hiện đại đa số đều là lựa chọn đào tạo phổ thông, lựa chọn đào tạo chuyên nghiệp chỉ có bảy tám cái, trong này lại có năm cái là lựa chọn gói bảo lãnh top 100.
Bảo lãnh top 100, ngoại trừ phải đào tạo chuyên nghiệp, còn phải mua một ít sủng thực, tiêu phí gấp đôi so với đào tạo chuyên nghiệp, đại khái khoảng 2 triệu, nhưng loại sủng thực này là sau này mới tiêu thụ, tạm thời chỉ ghi vào trong gói, còn chưa tính thành tiền.
Ngoài ra, lúc trước cậu nhận tiền đặt cọc 10 triệu của Liễu Bình, còn lại 9 triệu, bởi vì không dùng cho dịch vụ trong cửa hàng, cho nên chưa chuyển hóa thành năng lượng, chỉ có 1 triệu đào tạo chuyên nghiệp là chuyển thành năng lượng.
9 triệu còn lại, vẫn là tinh tệ, để ở trong tài khoản, chẳng khác nào Tô Bình thay Liễu Bình bảo quản.
Chờ sau này cho ăn sủng thực, cùng với đạo tạo thêm lần nữa, mới có thể lần lượt trừ đi, chuyển thành năng lượng.
"Lấy danh ngạch trong cửa hàng, nếu tất cả đều là đào tạo chuyên nghiệp, số tiền kiếm được trong một ngày chẳng phải là con số thiên văn sao..." Tô Bình không nghĩ tới lại thấy hiệu quả nhanh như vậy, mới một ngày đã có 400.000 năng lượng, đây lại còn là phần lớn là đào tạo bình thường kiếm đến.
Nếu số lượng người mua gói đào tạo chuyên nghiệp tăng lên, số năng lượng cậu kiếm sẽ được càng nhiều hơn.
"Một ngày 400.000, mười ngày mà nói, chính là 4 triệu, chỉ cần 1 triệu năng lượng là có thể thăng cấp linh trì, đến lúc đó linh trì cấp 4, có xác suất cao hơn tạo ra vương thú..."
Đôi mắt Tô Bình sáng lên, tâm tình có chút kích động.
"Ông chủ, tôi chọn đào tạo phổ thông."
Một khách hàng trẻ tuổi ở phía trước quầy lịch sự nói.
Tô Bình lấy lại tinh thần, nhìn anh ta một cái, xin lỗi nói: "Xin lỗi, vị trí hôm nay đã đầy, xin vui lòng trở lại vào ngày mai, thực sự xin lỗi."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook