Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 1034: Nam Cung Oản hèn nhát (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Theo một phương diện nào đó, Giả Diện Đấu La có thể được coi là một nửa hồn sư hệ tinh thần. Mà ngoại trừ tinh thần hệ ra, hắn còn có nhiều thủ đoạn tà ác khác. Bản thân Ma Thư cũng có độc tính cao. Vì vậy, năng lực của hắn là loại hỗn hợp.

Lúc này, thân thể của Giả Diện Đấu La đã cứng đờ giữa không trung, giống hệt như Ma Thư trước đó bị linh hồn chấn bạo của Hoắc Vũ Hạo đánh trúng.

không tốt! Nam Cung Oản trong lòng kinh hãi. Tuy rằng hắn hoàn toàn không biết Giả Diện Đấu La đang ở trong trạng thái gì, nhưng từ những gì trước mắt, nhất định tình huống của Giả Diện Đấu La không hề tốt.

Làm sao có thể? Dù thế nào đi nữa, Giả Diện Đấu La cũng là một tà hồn sư cấp bậc phong hào đấu la! Cho dù phải đối mặt với cực hạn đấu la, hắn cũng không thể bị giết ngay lập tức như vậy được. Để trở thành Phong Hào Đấu La, yêu cầu đối với cường độ thân thể là cực kỳ cao, nếu không, căn bản sẽ không có khả năng tiếp nhận được lực lượng của hồn hạch. Thế nhưng, làm sao tên Giả Diện Đấu La này lại…

Tuy nhiên, khi Tống lão tấn công Giả Diện Đấu La, vô tình cũng khiến Hoắc Vũ Hạo không còn ai che chắn. Hiện tại Hoắc Vũ Hạo đang phải một thân một mình đối mặt với Thiên Ngô Đấu La Nam Cung Oản.

Một con rết khổng lồ ngay lập tức lao về phía hắn, mang theo luồng khí tức kinh hoàng.

Thế nhưng, Nam Cung Oản lại nhìn thấy trên mặt Hoắc Vũ Hạo hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.

Một luồng sáng lóe lên, thân thể Hoắc Vũ Hạo đột nhiên có sự thay đổi, biến thành Giả Diện Đấu La đang trong trạng thái cứng đờ. Mà lúc này, Thiên Ngô Chân Thân của Nam Cung Oản đã tới quá gần rồi, muốn thu hồi cũng đã quá muộn.

Ánh sáng màu lục sẫm lóe lên, cơ thể của Giả Diện Đấu La trong nháy mắt bị xé thành từng mảnh.

Giả Diện Đấu La thực sự đã chết! Nam Cung Oản không khỏi kinh hoàng. Tuy rằng hắn không biết Hoắc Vũ Hạo làm thế nào để hoán đổi vị trí với Giả Diện Đấu La, nhưng từ việc Giả Diện Đấu La không có chút năng lực phản kháng nào để rồi bị hắn giết chết, thì có thể phán đoán được rằng, Giả Diện Đấu La trước đó nhất định đã phải chịu tổn thất nặng nề rồi.

Mà Hoắc Vũ Hạo lúc này đã xuất hiện ở vị trí ban đầu của Giả Diện Đấu La. Kích hoạt tinh thần phục chế và huyền vũ trí hoán.

Chiêu Huyền Vũ trí hoán đã được sử dụng rất nhiều lần rồi, Hoắc Vũ Hạo đối với loại hồn kỹ này vô cùng yêu thích. Đây đích thực là một loại chiêu thức giữ mạng hàng đầu! Điều phiền phức duy nhất là mỗi lần dùng xong, hắn lại phải tìm Từ Tam Thạch để phục chế thì mới có thể sử dụng lại.

Chưa nói đến Nam Cung Oản bị cái chết của Giả Diện Đấu La làm cho bàng hoàng, mà ngay cả Tống lão đã chính tay giết Giả Diện Đấu La, vào lúc này cũng bị chấn động. Bà chưa bao giờ nghĩ rằng một cường giả ở cấp độ Phong Hào Đấu La lại có thể yếu đuối đến vậy. Trên thực tế, dường như phòng ngự của Giả Diện Đấu La đã sụp đổ vào đúng thời khắc bà tiếp xúc với hắn.

Vốn dĩ Tống lão còn cho rằng Giả Diện Đấu La cùng lắm cũng chỉ bị bà làm cho trọng thương mà thôi.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh. Khi Nam Cung Oản vừa đánh tan xác Giả Diện Đấu La, một lần nữa quay sang đối mặt với Hoắc Vũ Hạo và Tống lão, Hoắc Vũ Hạo đã nhanh chóng trốn sau lưng Tống lão rồi.

Nam Cung Oản trong lòng căng thẳng, Thiên Ngô Chân Thân đột nhiên cuộn tròn lại, sau đó há to miệng. Sương độc điên cuồng phun ra, bao trùm lấy Hoắc Vũ Hạo và Tống lão.

Hắn đã không thể chiến đấu tiếp nữa rồi, cái chết của Giả Diện Đấu La quỷ dị đến mức khiến hắn trong lòng sinh ra cảm xúc sợ hãi mãnh liệt. Mặc dù hắn vẫn luôn tự phụ rằng bản thân mạnh hơn Giả Diện Đấu La, nhưng thật ra cũng không mạnh hơn bao nhiêu. Hắn không muốn chết ở chỗ này, cho nên vào thời điểm sương độc điên cuồng phun ra, hắn liền bắt đầu rút lui, chuẩn bị chạy trốn.

Sương độc này vô cùng cường đại, bởi vì đây chính là kỹ năng bản mệnh của hắn, không phải là thứ mà hồn lực có thể xua tan. Nếu như hắn không tiếc bất cứ giá nào điên cuồng phun ra, thì sương độc có thể ngay lập tức bao phủ một khu vực rộng lớn, đây là phương tiện trốn thoát mạnh nhất của hắn.

Tuy nhiên vào lúc này, nhiệt độ trong không khí đột nhiên giảm mạnh, ở trên độ cao này vốn đã lạnh rồi, giờ lại càng lạnh hơn. Ngay sau đó, vô số bông tuyết không biết từ đâu bay đến, bắt đầu càn quét giữa không trung.

Trong sương độc do Nam Cung Oản phun ra cũng có chứa hơi ẩm, tại tình huống không khí cực hàn như vậy, một bộ phận lập tức ngưng kết lại. khiến sương độc trở nên mỏng đi trông thấy. Ngay sau đó, một cơn bão tuyết dữ dội lập tức quét qua. Mặc dù sương độc sẽ không bị hồn lực thổi bay, nhưng đối mặt với những bông tuyết này lại không cách nào chịu được. Hơn nữa, nhiệt độ cực thấp này còn khiến tốc độ của Nam Cung Oản bị hạn chế rất nhiều.

Một tia sáng hư ảo màu vàng hồng, dường như phảng phất xuyên qua giữa hư ảo và hiện thực, lập tức rơi xuống người Nam Cung Oản.

Nam Cung Oản rên rỉ thành tiếng, linh hồn chấn động, trực tiếp thoát khỏi trạng thái Thiên Ngô Chân Thân.

Đúng lúc này, một luồng sáng thanh sắc hướng về Nam Cung Oản mà lao tới. Thứ mà Nam Cung Oản nhìn thấy là một đầu Thanh Ảnh Thần Ưng oai vệ.

Loài chim vốn dĩ chính là khắc tính của rết, điều này càng đặc biệt đúng đối với Thanh Ảnh Thần Ưng. Nam Cung Oản vừa phải chịu đựng linh hồn xung kích từ Hoắc Vũ Hạo, lúc này chỉ có thể miễn cưỡng ngưng tụ hồn lực để kháng cự với Tống lão.

Lúc này chênh lệch thực lực đã triệt để lộ rõ. Nam Cung Oản đau đớn kêu lên một tiếng, cơ thể bay ngược ra ngoài, máu từ miệng trào ra.

Chân thân của Thanh Ảnh Thần Ưng là do Tống lão biến thành, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Đúng lúc này, một vòng xoáy kỳ lạ màu trắng xuất hiện phía trên Nam Cung Oản.

Nam Cung Oản vừa dính phải một đòn nặng nề, đột nhiên cảm thấy đầu óc hỗn loạn, những kỹ năng bảo mệnh mà hắn muốn dùng, lúc này đều không thể sử dụng được. Thanh Ảnh Thần Ưng đã vươn tới trên người hắn, cặp ưng trảo sắc bén trực tiếp cắm thẳng vào hai vai hắn.

Thời khắc cặp ưng trảo này đâm vào cơ thể Nam Cung Oản, Nam Cung Oản lại hét lên thảm thiết. Hồn lực của hắn đã hoàn toàn bị phong bế, triệt để mất đi năng lực phản kháng.

Từ đầu đến cuối trận chiến, trên thực tế chỉ mới qua một phút ngắn ngủi mà thôi, vậy mà lại khiến cho hai tên tà hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La, một bị giết một bị bắt giữ.

Thanh Ảnh Thần Ưng mà Tống lão biến thành quay đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo ở phía sau cách đó không xa. Lúc này Hoắc Vũ Hạo làm bộ dạng như không có chuyện gì, bay về phía Tống lão, thậm chí còn giơ ngón cái lên: “Chúng ta đi thôi, Tống lão.”

Thanh Ảnh Thần Ưng mở miệng, thanh âm của Tống lão vang lên: "Tiểu gia hỏa này! Xem ra quyết định của ta là đúng đắn, để ngươi chỉ đạo lần hành động này một điểm cũng không sai. Chúng ta đi thôi." Vừa nói, Thanh Ảnh Thần Ưng vừa vỗ cánh, hóa thành một đạo ánh sáng thanh sắc, nhanh chóng bay về hướng Thiên Linh thành. Hoắc Vũ Hạo lại sử dụng hồn kỹ mô phỏng của mình để che giấu cơ thể, theo sát phía sau.

Lời khen ngợi của Tống lão chắc chắn không phải là ngẫu nhiên, năng lực mà Hoắc Vũ Hạo thể hiện hôm nay khiến bà không khỏi ngưỡng mộ. Trận chiến vừa rồi tuy là một cuộc chạm trán giữa ba cường giả ở cấp độ Phong Hào Đấu La. Nhưng trên thực tế, Tống lão biết rất rõ toàn bộ trận chiến đều nằm dưới sự kiểm soát của Hoắc Vũ Hạo. Hoắc Vũ Hạo chiến hồn sư hệ khống chế, tuyệt đối là danh xứng với thực.

Từ việc gây suy nhược cho quần thể kẻ địch, khiến năng lực phòng thủ của Giả Diện đấu la đột ngột suy giảm, lại đến việc Tống lão phớt lờ Hoắc Vũ Hạo để phát động toàn lực công kích vào Giả Diện đấu la, những điều này thực chất đều là do Hoắc Vũ Hạo nói cho Tống lão thông qua sự tinh thần cộng hưởng. Nếu không, sao Tống lão có thể phớt lờ Hoắc Vũ Hạo mà trực tiếp công kích vào Giả Diện đấu la, trong khi Thiên Ngô Đấu La vẫn còn đứng ngay đó chứ?

Tống lão không nghĩ ra được, địch nhân tự nhiên cũng không thể nào ngờ tới. Giả Diện đấu la chính là cứ như vậy chết đi.

Hoắc Vũ Hạo sau đó đã kiểm soát toàn bộ chiến trường, giống như bàn tay của thần linh chưởng khống tất thảy vậy. Ngay lập tức sử dụng Huyền Vũ Trí Hoán, đưa bản thân đến bên cạnh Tống lão, trốn thoát khỏi nguy hiểm. Và khi Thiên Ngô Đấu La Nam Cung Oản muốn tẩu thoát, Hoắc Vũ Hạo đã sử dụng một năng lực lĩnh vực khác để phân tán sương độc đi, đồng thời ngăn chặn Nam Cung Oản bằng một đòn tinh thần xung kích, đánh bật hắn ra khỏi Võ hồn chân thân. Cùng lúc đó, Tống lão phát động tấn công khiến Nam Cung Oản không thể nào sử dụng trạng thái mạnh nhất để kháng cự được. Trước khi Tống lão tấn công, Hoắc Vũ Hạo còn khiến Nam Cung Oản dính thêm trạng thái Tinh thần hỗn loạn.

Tống Lão tự vấn trong lòng, nếu bà một thân một mình đối mặt với hai tà hồn sư này, tuy rằng việc đánh bại bọn chúng cũng không phải vấn đề gì, nhưng sau khi đánh bại đối phương, muốn giữ được cả hai bọn chúng thì thật sự rất khó. Có thể giết chết một trong những tên tà hồn sư này đã là kết quả không tệ rồi, đồng thời cũng cần phải có một khoảng thời gian nhất định mới có thể làm được. Giả Diện Đấu La khống chế, Thiên Ngô Đấu La cường công, nếu hai người bọn chúng hợp tác tốt, thì việc đối phó sẽ không dễ dàng như vậy.

Tuy nhiên, dưới sự kiểm soát hoàn toàn của Hoắc Vũ Hạo, hai tà hồn sư này không những không thể hiện được sự hợp tác lẽ ra phải có với nhau, mà còn bị Hoắc Vũ Hạo thao túng ngược lại. Tất cả những điều này không bàn cãi gì nữa, chính là nhờ thực lực mạnh mẽ của Hoắc Vũ Hạo.

Cảm giác rõ ràng nhất mà Tống lão cảm nhận được, chính là mọi năng lực của bà dường như đều có sự cải thiện khi phối hợp tác chiến cùng Hoắc Vũ Hạo. Loại cảm giác thích thú khi chiến đấu này là điều trước giờ bà chưa từng có. Bây giờ bà càng ngày càng hiểu rõ vì sao tiểu tử này lại có thể trở thành nhân vật linh hồn của Đường Môn rồi. Điều này hoàn toàn được phản ánh bởi thực lực cá nhân của hắn.

Lúc trước bởi vì hai tà hồn sư này đã phóng lên không trung để đối phó với Tống lão cùng Hoắc Vũ Hạo, nên quân doanh Nhật Nguyệt Đế quốc phía dưới cũng không phát động bất kỳ đòn công kích nào khác. Thời điểm bọn chúng nhận ra có điều gì đó không ổn, thì Hoắc Vũ Hạo cùng Tống lão đã sớm rời đi rồi. Đến cả hai vị tà hồn sư cũng biến mất không một dấu vết.

Tống lão và Hoắc Vũ Hạo lặng lẽ trở về Thiên Linh thành. Nam Cung Oản lúc này đã bị Tống lão đánh cho bất tỉnh, được âm thầm đưa về tiểu viện.

Những người khác cũng chưa đi nghỉ ngơi, vẫn đang ngồi đợi Hoắc Vũ Hạo và Tống lão trở về.

"Này, Tống lão, đây là ai vậy?" Nam Thu Thu đang đợi ở trong sân, nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo và Tống lão mang theo Nam Cung Oản trở lại, lập tức tiến tới chào hỏi.

Tống lão khẽ mỉm cười, đáp: “Bọn ta đã bắt được một tên tà hồn sư, nếu lấy được tin tức từ hắn chắc chắn sẽ có hiệu quả không tệ.”

Lúc này mọi người cũng đều từ trong phòng mình bước ra. Ngôn Thiểu Triết đi tới trước mặt Nam Cung Oản, nhìn hắn với ánh mắt suy tư.

Bộ dạng Nam Cung Oản lúc này trông thực sự khốn khổ, hai bên vai đã nhuốm đỏ màu máu. Kinh mạch trên hai cánh tay đều đã bị Tống lão phế bỏ, hiện tại hắn cơ bản đã trở thành một phế nhân.

"Tống lão, tại sao ta cảm thấy người này trông quen quen?" Ngôn Thiểu Triết nghi ngờ hỏi.

Tống lão đáp: "Quen mắt cũng phải thôi. Người này là Nam Cung Oản, Thiên Ngô Đấu La."

Đôi mắt của Ngôn Thiểu Triết đột nhiên mở to: "Thiên Ngô Đấu La Nam Cung Oản, thực sự là hắn sao? Chẳng trách ta nhìn lại thấy quen mắt như vậy. Năm đó khi ta vừa tốt nghiệp tại học viện và ra bên ngoài ngao du, đã từng chạm trán với hắn. Thiên Ngô Võ Hồn của tên này rất khó để đối phó, đặc biệt là kịch độc của hắn. Lần đó ta từng muốn trừ khử hắn rồi, nhưng loại kịch độc này quá lợi hại, cuối cùng lại để hắn chạy thoát, không ngờ hôm nay hắn lại rơi vào tay người."

Tống lão mỉm cười, lắc đầu đáp: “Không thể nói nó rơi vào tay ta được. Là ta và Vũ Hạo liên thủ cùng bắt hắn. Thật lòng mà nói, ta rất thích cảm giác được tác chiến cùng Vũ Hạo như bây giờ. Có tiểu gia hỏa này ở đây, ta cảm thấy thực lực tổng thể của bản thân đã tăng lên không ít."

Ngôn Thiểu Triết không ngờ Tống lão lại đánh giá cao Hoắc Vũ Hạo như vậy, liền mỉm cười, nói: "Tống lão, xin người đừng chiều hư tiểu sư đệ của ta đấy."

Tống lão cười khúc khích, đáp: “Ta không phải là loại người suy nghĩ và lời nói không đồng nhất. Tinh thần lực của Vũ Hạo quả thật đã không còn thua kém bất kỳ Phong Hào Đấu La hệ tinh thần nào nữa rồi. Trừ việc tu vi còn chưa bằng, thì về phương diện hỗ trợ hay kiểm soát, năng lực của hắn chắc chắn không thua kém gì cường giả Phong Hào Đấu La, trong một trận chiến ở cấp độ chúng ta, nếu có hắn cùng tác chiến thì sẽ là một nguồn trợ lực vô cùng lớn.”

Hoắc Vũ Hạo có chút xấu hổ, nói: "Tống lão, người khen ta hơi quá đáng rồi."

Tống lão cười cười, không nói gì thêm. Ngôn Thiểu Triết mỉm cười nói tiếp: "Tiểu sư đệ, ngươi đừng khiêm tốn nữa, nói cho chúng ta biết ngươi làm cách nào mà đánh bại được tên Thiên Ngô Đấu La này đi."

Hoắc Vũ Hạo nhìn Tống lão, sau khi thấy Tống lão gật đầu cho phép, hắn mới kể lại chi tiết quá trình đánh bại hai tên tà hồn sư vừa rồi.

Ngôn Thiểu Triết không khỏi bật cười khi nghe tin họ thực sự còn giết thêm một tà hồn sư ở cấp độ Phong Hào Đấu La khác nữa.

Bởi vì nguyên nhân thực lực, nên những người khác trong Đường Môn vẫn chưa có năng lực để chiến đấu với Phong Hào Đấu La, đặc biệt là những tà hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La.

Còn Ngôn Thiểu Triết thì lại biết rất rõ việc chiến đấu với tà hồn sư khó khăn đến mức nào. Hắn cảm thấy cho dù bản thân mình hợp lực cùng Tống lão, cũng không chắc liệu có thể đánh bại hai tà hồn sư này trong thời gian ngắn như vậy không. Dựa theo mô tả của Hoắc Vũ Hạo, hai tên tà hồn sư này còn chưa kịp phát huy sức mạnh thì đã bị đánh bại rồi.

Linh mâu võ hồn của Hoắc Vũ Hạo xuất quỷ nhập thần, khó trách Tống lão lại có ấn tượng tốt như vậy. Hắn thực sự chính là nhân vật lãnh đạo của thế hệ mới! Chẳng trách lúc trước lão sư đã từng nói, chỉ cần Vũ Hạo có thể trưởng thành, tương lai của học viện sẽ có được một trụ cột vững chắc, cái danh học viện đệ nhất đại lục nhất định sẽ tiếp tục được kéo dài.

"Vũ Hạo." Ngôn Thiểu Triết sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.

"A? Có vấn đề gì à?" Hoắc Vũ Hạo không hiểu tại sao Ngôn Thiểu Triết đột nhiên trở nên nghiêm túc như vậy.

Ngôn Thiểu Triết nghiêm giọng, nói: "Sau khi lần hành động này kết thúc, đừng tùy tiện đi ra ngoài nữa. Hãy ở lại Đường Môn hoặc Hải Thần Đảo mà chăm chỉ tu luyện. Chờ cho đến khi tu vi của ngươi đạt đến trình độ Phong Hào Đấu La rồi mới ra ngoài."

Hoắc Vũ Hạo không ngờ Ngôn Thiểu Triết sẽ nói ra lời này, trên mặt đột nhiên lộ ra một nụ cười khổ. Hiên lão sư của Đường Môn không chịu để hắn ra ngoài, hiện tại còn có thêm Ngôn viện trưởng nữa.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương