Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1035: Nam Cung Oản hèn nhát (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Không chỉ vậy, đến cả Tống lão cũng thâm sâu hiểu được suy nghĩ của Ngôn Thiểu Triết, gật đầu tán thành: "Thiểu Triết nói đúng, lần này ta trở về sẽ giải thích rõ với Huyền lão. Về sau ngươi không nên tùy tiện rời khỏi Sử Lai Khắc Thành nữa."
"Tống lão, Ngôn viện trưởng, tại sao vậy?" Tiêu Tiêu nghi hoặc, hỏi.
Ngôn Thiểu Triết khẽ mỉm cười, thở dài một tiếng: “Bởi vì lỡ như xảy ra chuyện gì, học viện không thể chịu nổi tổn thất ấy, Vũ Hạo đối với học viện quá quan trọng. Mặc dù việc phát triển hồn đạo khí đã dần dần chiếm lĩnh xu hướng chủ đạo, nhưng ở phương diện cao tầng nhất, thực lực cá nhân vẫn là ưu tiên hàng đầu. Sau này học viện cần có một siêu cấp cường giả chống đỡ, mà Vũ Hạo chính là người có năng lực làm được điều đó, hắn giống như lão sư năm ấy, thậm chí còn vượt trội hơn cả lão sư, cho nên chúng ta không thể để hắn ra ngoài mạo hiểm nữa.”
Tống lão gật đầu, hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Ngôn Thiểu Triết.
Hoắc Vũ Hạo cười khổ, đáp: "Phong Hào đấu la, vậy thì mất nhiều thời gian quá. Chuyện này..."
Tống lão trầm giọng: “Không có gì quan trọng bằng việc ngươi thuận lợi trưởng thành, ngươi muốn làm gì bên ngoài, học viện đều có thể giúp ngươi làm, còn bản thân ngươi nhất định phải ở lại Sử Lai Khắc thành, không thể lại đi xa. Bối Bối, sau khi trở về, ngươi có trách nhiệm trông chừng hắn, nếu để hắn lén lút trốn đi, ta sẽ tìm ngươi hỏi tội."
“Vâng!” Trên mặt Bối Bối cũng hiện ra một nụ cười, trong lòng thầm nghĩ: Xem ra sau này cũng không cần phải lo lắng cho an nguy của tiểu sư đệ nữa.
Hoắc Vũ Hạo ho khan một tiếng, nói: "Tống lão, Ngôn viện trưởng, chúng ta trước tiên nên thẩm vấn Nam Cung Oản đã, xem có thể tra ra tung tích của Tiểu Nhã lão sư không."
Tống lão khẽ gật đầu: “Ta e rằng sẽ rất khó để thẩm vấn được hắn. Những tên tà hồn sư này vẫn thường có tính cách vặn vẹo, căn bản không hề biết sợ chết. Chúng ta có tra tấn bức cung gì thì cũng vô dụng. Ngươi có biện pháp gì không?"
Hoắc Vũ Hạo liền đáp: “Ta có thể dùng tinh thần lực của mình để can thiệp vào suy nghĩ của hắn, sau đó yêu cầu hắn nói ra sự thật. Nhưng điều kiện tiên quyết là tinh thần lực của ta nhất định phải mạnh vượt xa so với hắn. Hắn thân là Phong Hào Đấu La, cho dù hồn lực đang bị phong bế thì tinh thần lực vẫn cường đại như cũ, chỉ sợ rất khó để đối phó."
Ngôn Thiểu Triết trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, nói: “Việc này đơn giản, chúng ta chỉ cần làm cho hắn trở nên đủ suy yếu là được. Tinh thần lực và thể chất của một người có quan hệ mật thiết với nhau. Khi cơ thể con người bị suy kiệt đến một mức độ nhất định, thì tinh thần cũng sẽ trở nên yếu đuối đi trông thấy, thậm chí còn có chút dễ bị tổn thương. Khi đó, ngươi có thể thừa cơ thẩm vấn hắn. "
Hoắc Vũ Hạo gật đầu: “Nếu vậy thì ta thử xem.”
"Những người khác đều trở về nghỉ ngơi đi, Thiểu Triết, Vũ Hạo, các ngươi đi theo ta." Tống lão một tay nắm lấy Nam Cung Oản, đi về phía một căn tĩnh thất không có người ở trong tiểu viện.
Bối Bối nói: “Tống lão, ta cũng muốn đi.” Hắn quả thực đang rất nóng lòng muốn biết được tung tích về Đường Nhã.
Tống lão khẽ gật đầu: "Được rồi, vậy ngươi cũng có thể đến."
Bốn người mang theo Nam Cung Oản tiến vào tĩnh thất.
Tống lão giao Nam Cung Oản cho Ngôn Thiểu Triết, nói: "Thiểu Triết, ngươi làm đi."
Ngôn Thiểu Triết gật đầu, đáp: “Trước tiên để ta kiểm tra tình trạng của hắn, tránh việc hắn có bất kỳ cấm chế nào trên người.”
Một luồng ánh sáng trắng dịu nhẹ lóe lên trong tay Ngôn Thiểu Triết. Lòng bàn tay hắn nhanh chóng đánh lên người Nam Cung Oản.
Cùng với đòn đánh này của hắn, cơ thể Nam Cung Oản bắt đầu run lên. Lúc đầu, cơ thể Nam Cung Oản chỉ hơi run nhẹ, nhưng theo sau những đòn đánh liên tục đến từ Ngôn Thiểu Triết, cơ thể hắn càng lúc càng run rẩy mãnh liệt hơn.
Đối với Phong Hào Đấu La mà nói, lực lượng cốt lõi nhất chính là lực lượng của hồn hạch. Tống lão đã dùng hồn lực cường đại của mình để phong bế hồn hạch của Nam Cung Oản, khiến hồn hạch của hắn luân chuyển với tốc độ cực kỳ chậm, do đó không thể cung cấp hồn lực cho cơ thể.
Ngôn Thiểu Triết kiểm tra liên tục suốt một khắc đồng hồ thì mới chịu dừng tay, gật đầu với Tống lão, nói: "Không có vấn đề gì. Đối với một cường giả cấp cao như hắn, cho dù Thánh Linh Giáo có muốn hạ cấm chế lên người hắn, thì cũng sẽ rất khó khăn!"
Tống lão khẽ gật đầu: "Vậy thì bắt đầu đi. Ngươi dự định làm gì?"
Trong mắt Ngôn Thiểu Triết lóe lên một tia lạnh lùng: “Ta trước tiên sẽ phá hủy hồn hạch của hắn, để cho hồn lực của hắn phân tán đi. Cứ như vậy, hắn sẽ không còn năng lực làm hại người khác nữa. Ngoài ra, không có hồn lực hỗ trợ, mặc dù tinh thần lực của hắn mạnh mẽ, nhưng cơ thể sẽ rất yếu đuối, và khi cơ thể hư nhược, thì tinh thần cũng sẽ bị ảnh hưởng theo.”
Tống lão gật đầu, nói: “Được rồi, quyết như vậy đi, ngươi cứ ra tay, ta sẽ giúp ngươi hộ pháp. Vũ Hạo, ngươi chuẩn bị đi. Sau khi hồn lực của Nam Cung Oản bị bọn ta phế bỏ, không biết hắn sẽ phản ứng thế nào. Phải phòng ngừa trường hợp hắn xuất hiện tình huống tinh thần hỗn loạn."
“Vâng.” Hoắc Vũ Hạo đi sang một bên, khoanh chân ngồi xuống ghế, tạm thời nghỉ ngơi, bổ sung hồn lực đã tiêu hao trước đó.
Ngôn Thiểu Triết đứng ở trước giường Nam Cung Oản, khoanh tay vòng trước ngực. Một cỗ hồn lực màu trắng mềm mại trào ra, rồi màu trắng dần dần biến thành màu vàng nhạt, dao động hồn lực bắt đầu bùng lên mãnh liệt như một ngọn lửa. Cỗ hồn lực này dần dần hội tụ thành một vòng xoáy, lặng lẽ trôi nổi phía trên cơ thể Nam Cung Oản.
Muốn phá hủy hồn hạch của một Phong Hào Đấu La không phải là chuyện dễ dàng. Giống như chuyện xảy ra trong thử nghiệm của Hoắc Vũ Hạo lúc trước, một khi hồn hạch có vấn đề thì có khả năng sẽ xảy ra vụ nổ lớn. Nếu hồn hạch của một cường giả Phong Hào Đấu La mà phát nổ, sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Nếu Phong Hào Đấu La chết một cách bình thường giống như Giả Diện Đấu La lúc trước, thì sẽ không có vấn đề gì. Bởi vì sau khi một Phong Hào Đấu La tử vong, hồn hạch của hắn sẽ lập tức sụp đổ và biến mất trong không gian của bản thân, cho dù nổ tung thì cũng là nổ tung ở một chiều không gian khác, không ảnh hưởng đến thực tại.
Nhưng sẽ rắc rối hơn nhiều nếu muốn phá hủy hồn hạch của một hồn sư khi còn đang sống. Hồn hạch tồn tại là dựa vào sinh mệnh lực của hồn sư, muốn phá hủy hồn hạch, nhất định phải rút ra toàn bộ hồn lực bên trong hồn hạch đã, rồi mới trực tiếp đánh tan tại thời điểm hồn hạch có lực lượng yếu nhất.
Ngọn lửa màu trắng lơ lửng trên giường càng lúc càng quay nhanh hơn. Ngoài ra còn có một vòng xoáy màu trắng hiện ra tại phần bụng của Ngôn Thiểu Triết. Đây chính là vị trí hồn hạch của hắn.
Ngôn Thiểu Triết là một cường giả cấp bậc siêu cấp đấu la, vừa là đệ tử đích truyền của Mục lão, vừa là viện trưởng hệ võ hồn học của học viện Sử Lai Khắc, thực lực của hắn vô cùng cường đại. Võ hồn của hắn là Quang Minh Phượng Hoàng, bản thân nó đã là một võ hồn đỉnh cấp rồi, lại còn được tu luyện đến trình độ Siêu cấp đấu la. Theo năm tháng, hồn lực của hắn càng ngày càng tiến bộ, hiện tại đã đạt tới phong hào Đấu La cấp 96. Hắn lúc này chỉ kém Tống lão một bậc, tuy khoảng cách không nhỏ nhưng nếu dốc toàn lực chiến đấu, với thực lực cân đối cùng võ hồn mạnh mẽ ấy, có lẽ hắn cũng không hề yếu hơn Tống lão bao nhiêu.
Lúc này, hồn hạch của hắn phóng ra một luồng khí tức, khiến cho Hoắc Vũ Hạo ở một bên mặc dù đang nghỉ ngơi, nhưng cũng lập tức cảm ứng được. Hoắc Vũ Hạo không cần mở mắt, lặng lẽ cảm nhận sự dao động của hồn lực trên cơ thể Ngôn Thiểu Triết, trong lòng không khỏi khâm phục.
Hồn lực xung quanh hồn hạch của Ngôn Thiểu Triết cũng chuyển động theo một vòng xoáy, nhưng so với hồn hạch của Hoắc Vũ Hạo thì tốc độ quay chậm hơn rất nhiều. Điều này là do hồn lực xung quanh hồn hạch của Ngôn Thiểu Triết đã hoàn toàn ở dạng lỏng.
Nếu như ví hồn hạch của Hoắc Vũ Hạo giống như vòi rồng giữa không trung, thì hồn hạch của Ngôn Thiểu Triết lại giống như một cơn lốc xoáy khổng lồ giữa đại dương, có thể nuốt chửng tất thảy mọi thứ, hồn lực ẩn chứa trong đó càng không biết mạnh đến mức nào.
Phong hào Đấu La thực sự là danh xứng với thực! Hoắc Vũ Hạo vừa thầm ngưỡng mộ, đồng thời cũng đang tự kiểm điểm. Theo sức mạnh của hắn tăng lên, lòng tự tin của hắn cũng ngày một lớn dần, thậm chí hắn còn tự tin là có thể chiến đấu sòng phẳng với một vài vị Phong Hiệu Đấu La. Nhưng lúc này, khí tức tỏa ra từ Ngôn Thiểu Triết khiến hắn hoàn toàn nhận thức được sự chênh lệch về mặt thực lực.
Chẳng phải sao? Trận chiến ngày hôm nay, Mặc dù trông như hắn đã nắm quyền kiểm soát toàn bộ thế trận, nhưng đó là vì Tống lão ở đấy! Nếu không có Tống lão, cho dù là trận chiến một đối một, bản thân đối đầu với một tà hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La, chỉ sợ chỉ có nước bại trận. Nếu hai tên tà hồn sư đó vừa xuất hiện liền xuất ra năng lực mạnh nhất của bản thân, hắn căn bản không có cơ hội ra tay, thậm chí không thể nào can thiệp vào trận chiến ở cấp độ đó.
Tống lão và Ngôn viện trưởng nói đúng, thực lực của bản thân vẫn cần được tăng cường thêm. Lần này sau khi trở về, phải vừa đi theo Hiên lão sư học cách chế tạo hồn đạo khí, đồng thời vừa phải nỗ lực tu luyện, ít nhất cũng nên cố gắng hấp thụ hết tinh hoa của vạn năm huyền băng tủy trong cơ thể.
Vào lúc Hoắc Vũ Hạo còn đang mãi suy tư trong lòng, Thì Ngôn Thiểu Triết bên kia đã bắt đầu ra tay rồi.
Vòng xoáy màu trắng lơ lửng trên đầu Nam Cung Oản từ từ hạ xuống, đáp chính xác vào đan điền của hắn.
Vào thời khắc ngọn lửa trắng tiếp xúc với cơ thể Nam Cung Oản, thân thể Nam Cung Oản đột nhiên run rẩy dữ dội, choàng tỉnh dậy sau cơn hôn mê.
Nam Cung Oản vô cùng kinh hãi khi nhìn thấy ngọn lửa lơ lửng trên cơ thể mình, đồng thời hắn cũng cảm nhận rõ ràng rằng hồn lực bên trong đan điền mình đang tuôn ra với tốc độ kinh người. Hồn lực của hắn tiêu biến vào trong ngọn lửa trắng, như tiến vào một không gian khác.
Chẳng lẽ bọn hắn đang muốn phế bỏ hồn lực của ta sao?
"Không... Ngươi không thể làm như vậy được!" Nam Cung Oản kinh hãi hét lên.
Ngôn Thiểu Triết lạnh lùng đáp: "Ngươi đã tu luyện đến trình độ này, chẳng biết đã hại bao nhiêu người. Bọn ta là đang thay trời hành đạo. Không trực tiếp giết ngươi đã là hạ thủ lưu tình lắm rồi. Không có thứ hồn lực tà ác này, đối với ngươi mới đúng là chuyện tốt."
"Không, xin các người giữ lại hồn lực cho ta. Các ngươi yêu cầu ta làm gì, ta cũng đều chấp nhận." Đối với một Phong Hào Đấu La mà nói, việc mất đi hồn lực quả là một điều đáng sợ. Nếu đã quen với việc sở hữu sức mạnh cường đại, thì một khi mất đi, cảm giác thật sự còn đau đớn hơn cả cái chết.
Ngôn Thiểu Triết trong lòng có chút dao động, nói: "Ồ? Yêu cầu ngươi làm gì, ngươi cũng đều chấp nhận sao?"
Nam Cung Oản không thể cử động cơ thể, chỉ có thể mở miệng nói: “Phải, ta có thể làm bất cứ điều gì các ngươi muốn. Nếu ngươi cần, ta có thể giúp các ngươi làm nội ứng trong Thánh Linh Giáo. Ngươi có thể hạ cấm chế lên người ta. Chỉ cần giữ lại hồn lực cho ta, ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì.”
Tống lão nhướng mày, cùng Ngôn Thiểu Triết nhìn nhau một cái. Hoắc Vũ Hạo ở bên kia cũng đã mở mắt. Hiển nhiên không ai trong số bọn họ ngờ được rằng Nam Cung Oản lại nhu nhược đến vậy.
"Được, trước tiên ta hỏi ngươi mấy vấn đề." Ngôn Thiểu Triết bình tĩnh nói. Vòng xoáy lơ lửng phía trên cơ thể Nam Cung Oản vẫn còn đang hấp thụ hồn lực trong cơ thể hắn.
Nam Cung Oản thống khổ nói: "Trước tiên ngươi có thể dừng tay được không? Đừng hút đi hồn lực của ta nữa!"
Ngôn Thiểu Triết hừ lạnh một tiếng: "Chỉ cần hồn hạch của một Phong Hào Đấu La vẫn còn nguyên vẹn, thì chuyện khôi phục hồn lực chẳng phải chỉ là việc đơn giản sao? Cứ giữ nguyên như vậy để ngươi có thể duy trì tỉnh táo. Bây giờ ta hỏi ngươi bất cứ điều gì, ngươi đều phải trả lời nhanh nhất có thể. Nếu do dự dù chỉ một giây, ta sẽ nghiền nát hồn hạch của ngươi ngay lập tức. Cơ hội của ngươi chỉ có một, đừng thách thức quyết tâm của ta."
"Được, ngươi hỏi đi." Nam Cung Oản hiểu rằng bản thân hiện tại đã là cá nằm trên thớt, ở trước mặt này một cường giả siêu cấp Đấu La, hắn chẳng có chút cơ may nào.
Ngôn Thiểu Triết hỏi: “Tổng bộ của Thánh Linh Giáo các ngươi ở đâu?”
Nghe được câu hỏi của hắn, Nam Cung Uyển lập tức sửng sốt, cười khổ đáp: “Chuyện này ta không thể nói được. Khi ta gia nhập bản giáo, tất cả những ai có thể ra vào tổng bộ đều bị hạ cấm chế. Một khi nói ra bất cứ điều gì, cấm chế trong cơ thể sẽ bị phát động. Ngươi cũng không muốn ta bị biến thành một quả bom, phải không?
Ngôn Thiểu Triết trong lòng run lên, nếu như trước đây không phải Hoắc Vũ Hạo đã từng một lần thẩm vấn qua Tà Hồn Thánh, có lẽ hắn đã nghi ngờ rồi, nhưng hiện tại hắn đã phần nào bị thuyết phục. Hắn lạnh lùng hỏi tiếp: "Ngươi là cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, ai có thể hạ cấm chế lên người ngươi?" Vừa nói, hắn vừa gia tăng cường độ thôn phệ hồn lực của Nam Cung Oản.
Nam Cung Oản vội vàng đáp: “Ta thực sự không thể nói được. Đây là cấm chế do chính thái thượng giáo chủ tự tay hạ xuống. Ngoại trừ thái thượng giáo chủ, chính phó giáo chủ cùng thủ tịch cung phụng của cung phụng đường ra, mọi người trong giáo đều bị hạ cấm chế cả. Một khi nói ra vị trí của tổng bộ bản giáo, sẽ lập tức bạo thể mà chết.”
Ngôn Thiểu Triết cau mày, nói tiếp: "Vậy nếu ngươi phản bội Thánh Linh Giáo, chẳng phải Thánh Linh Giáo có thể giết ngươi bất cứ lúc nào sao?"
Nam Cung Oản đáp: “Không phải vậy đâu. Cấm chế này thật ra không dễ phát động như vậy. Lời nguyền do thái thượng giáo chủ tạo ra chỉ có thể được kích hoạt theo một cách cố định. Một khi trong lòng ta có ý định nói ra vị trí kia, thì cấm chế mới bị kích hoạt. Ngoài ra nó không còn hiệu quả gì khác”.
Ngôn Thiểu Triết hỏi: “Vậy không có cách nào giải trừ cấm chế này sao?”
Nam Cung Oản cười khổ, đáp: “Cũng không hẳn là không thể. Chỉ cần là người sở hữu tinh thần lực vượt qua thái thượng giáo chủ, thì có thể giải trừ lời nguyền này. Nhưng thật sự là quá khó. Hắn đã đạt đến cấp độ cực hạn đấu la, thực lực vô cùng mạnh mẽ.”
Ngôn Thiểu Triết khẽ gật đầu, nói: "Được rồi, vậy ta không hỏi ngươi chuyện này nữa, Thánh Linh Giáo các ngươi có tổng cộng bao nhiêu người, phân chia như thế nào?"
Lần này Nam Cung Oản không chút do dự, lập tức đáp: “Người có địa vị cao nhất trong Thánh Linh giáo bọn ta chính là thái thượng giáo chủ, đồng thời cũng là Tử Thần Đấu La của Nhật Nguyệt Đế quốc. Thái thượng giáo chủ đã nhận hoàng đế của Nhật Nguyệt Đế quốc làm cháu trai. Ngoài thái thượng giáo chủ ra, Thánh Linh Giáo còn có một giáo chủ và một phó giáo chủ. Giáo chủ và phó giáo chủ là một đôi phu thê. Giáo chủ tên là Chung Ly Ô, phó giáo chủ là Phượng Lăng. Dưới quyền của hai người này có tám vị trưởng lão bọn ta, tất cả đều ở cấp độ Phong Hào Đấu La. Xa hơn phía dưới là những tà hồn sư ở các cấp bậc khác nhau. Ngoài những người như bọn ta ra, bên trong giáo còn có một vài tồn tại đặc thù, trong đó có hai vị thánh nữ mang địa vị siêu việt, hai vị thánh nữ này có thiên phú dị bẩm, được kỳ vọng rất nhiều, nên địa vị trong bản giáo cũng vô cùng cao, hơn hẳn tám vị trưởng lão bọn ta.
"Trong Thánh Linh Giáo, Hồn Sư thuộc cung phụng đường chính là mạnh nhất. Đường chủ của cung phụng đường, cũng chính là thủ tịch cung phụng, là Hắc Ám Thánh Long, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao. Dưới trướng hắn còn có mười một vị cung phụng khác, tất cả bọn họ đều là những cường giả có tu vi Phong Hiệu Đấu La trở lên, trong đó có năm người là Siêu Cấp Đấu La. Bọn họ có địa vị siêu việt trong bản giáo, chỉ có thái thượng giáo chủ mới có thể chỉ huy họ, chứ ngay cả giáo chủ cũng không được.
Ngôn Thiểu Triết và Tống lão nhìn nhau một cái. Lần này bắt được Nam Cung Oản quả thực là thu hoạch lớn. Thông tin này đối với Sử Lai Khắc Học Viện, thậm chí đối với Tam Quốc Đấu La Đại Lục đều vô cùng quý giá. Cuối cùng bọn họ đã có một số hiểu biết nhất định về cấu trúc bên trong Thánh Linh Giáo.
Theo lời Nam Cung Oản, thì Thánh Linh Giáo có hơn hai mươi tà hồn sư đạt tu vi Phong Hào Đấu La trở lên, trong đó có hai vị Cực Hạn Đấu La. Loại sức mạnh này thực sự quá kinh người!
Bối Bối ở bên cạnh hỏi: “Tám trưởng lão các ngươi cũng là phong hào Đấu La, vì cái gì mà không thể tiến vào cung phụng đường?”
Nam Cung Oản đáp: “Các vị cung phụng đều là những cường giả được mời gia nhập từ bên ngoài bản giáo, không phải toàn bộ bọn họ đều là tà hồn sư. Tám trưởng lão bọn ta thì đều từ trong bản giáo mà ra, nên có sự khác biệt. Hơn nữa, hồn sư trong cung phụng đường, nếu là tà hồn sư thì đều có thiên phú vô cùng phi thường, võ hồn cực kỳ mạnh mẽ, dù là cường giả như Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng, thậm chí cũng không thể xếp vào hạng năm người đứng đầu trong cung phụng đường.”
Bối Bối hỏi tiếp: "Hiện tại ở tiền tuyến, ngoại trừ ngươi cùng Giả Diện đấu la đó ra, thánh linh giáo các ngươi còn có ai nữa? Giả Diện đấu la cũng là một trong tám trưởng lão sao?"
Nam Cung Oản đáp: "Giả Diện đứng thứ bảy trong số tám trưởng lão bọn ta. Ngoài hai bọn ta ra, thì giáo chủ, thánh nữ, sáu vị cung phụng, tam trưởng lão và tứ trưởng lão cũng ở đó. Ta xếp thứ hai trong số các trưởng lão, được gọi là nhị trưởng lão. Trưởng lão thứ ba là Minh Lôi Đấu La, tuy rằng hồn lực của hắn chỉ ở cấp 92, nhưng hắn là hồn đạo sư cấp chín, thực lực không thua kém ta. Trưởng lão thứ tư là U Minh Đấu La. Võ hồn là u minh kiếm, cấp chín mươi ba."
Nghe tới mấy chữ "tam trưởng lão, tứ trưởng lão", Hoắc Vũ Hạo đang ngồi xếp bằng cách đó không xa đột nhiên từ trên ghế nhảy xuống, trong mắt hiện ra hận ý từ sâu thẳm trong lòng.
Nếu không phải lúc trước bị tam trưởng lão và tứ trưởng lão kia vây hãm, Vương Thu Nhi làm sao có thể bị hiến tế? Hoắc Vũ Hạo đối với hai người này có một mối thâm thù đại hận không thể nào quên!
Ngôn Thiểu Triết hơi nheo mắt lại, tự nhủ trong lòng: "Thánh Linh Giáo này thực sự là dốc không ít công sức mà! Ở đây thế mà lại có đến mười một vị tà hồn sư cấp bậc Phong Hào Đấu La. Lần này tuy chúng ta đã giết được một người, bắt giữ một người, nhưng vẫn còn tận chín tên. Một khi những tà hồn sư này tham gia vào chiến trường, sức công phá của chúng sợ rằng sẽ còn đáng sợ hơn cả Định Trang Hồn Đạo Pháo cấp chín. Ta nhớ tin tức từ Thiên Hồn Đế quốc có nhắc đến rằng, biên giới bị đột phá cũng là do Tà hồn sư ra tay, gây ra vô số thương vong. Vụ đánh lén Thiên Đấu thành cũng như vậy.”
Hoắc Vũ Hạo lúc này cũng đã đến bên giường, đè nén hận ý trong lòng, trầm giọng hỏi: "Thánh nữ của các ngươi tên gì, nàng ở đâu?"
Nam Cung Oản đáp: “Thánh nữ của bọn ta không có danh tự, chỉ đơn giản gọi là thánh nữ thôi. Người hiện đang ở trong quân doanh bên kia chính là Lam Ngân Thánh Nữ. Vị Hỏa Phượng Thánh Nữ còn lại thì đang ở tổng bộ, được phó giáo chủ đích thân hỗ trợ nàng tu luyện. Lam Ngân Thánh Nữ vẫn luôn đi theo giáo chủ. Trong quân doanh, giáo chủ có địa vị siêu việt, nên nàng cũng ở cạnh lều của hắn, được canh giữ bởi quân đoàn hoàng long hộ vệ. Nếu đến gần sẽ rất dễ nhận biết lều của trung quân, vì nó có màu vàng nổi bật. Lam Ngân Thánh Nữ thì ở một chiếc lều khác ngay bên cạnh.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook