Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1031
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Những gì Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy, thông qua thần tinh chia sẻ, Duy Na công chúa đương nhiên cũng nhìn thấy. Cô vẫn có chút hiểu biết về tình hình hiện tại của quân đội Nhật Nguyệt Đế quốc, thông qua lần trinh sát này, cô đã nhìn ra được nhiều điều trước đây chưa rõ ràng.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng thở dài, nói: "Với năm vị hồn đạo, cho dù là Cực Đấu La cũng khó có thể xông vào. Điện hạ, hiện tại có bao nhiêu hộ vệ quốc gia của Nhật Nguyệt Đế quốc đang ở đây?"
Duy Na nói: “Hai vị, Hoàng Đế Long Hồn Đạo Sư đoàn cùng Khủng Trảo Hồn Đạo Sư đoàn.”
Lòng Hoắc Vũ Hạo lại trầm xuống. Trong năm nhóm hồn sư bảo vệ đất của Đế quốc Nhật Nguyệt, mạnh nhất chắc chắn là Nhóm Hồn sư Hoàng gia. Bốn nhóm hồn sư cấp thú vương còn lại thực sự có sức mạnh khác nhau. Trong số đó, mạnh nhất là Nhóm Hoàng Đế Long Hồn sư, tiếp theo là Nhóm Khủng trảo hồn đạo sư và Hỏa Phượng hồn đạo sư, và yếu nhất là tà hồn đạo sư đoàn.
Hai đại hồn đạo sư đoàn, Hoàng Long hồn đạo sư đoàn cùng Khủng Trảo hồn đạo sư đoàn đều ở đây, tương đương với hơn một nửa thực lực của bốn thú vương cấp hồn đạo sư đoàn. Chẳng trách trận chiến ở Đế quốc Thiên Hồn lại khó khăn như vậy.
"Được rồi, đây là tất cả những gì chúng ta có thể nhìn thấy từ trên cao. Chúng ta nên quay về thôi." Hoắc Vũ Hạo nói với Duy Na.
Trên thực tế, nếu chỉ là hắn ta, hắn ta sẽ tiến hành một loạt cuộc trinh sát, thậm chí hạ thấp độ cao và mạo hiểm với việc dò tìm thần tinh. Nhưng với Công chúa Duy Na thì hắn không thể làm được điều đó. Hắ phải đảm bảo an toàn cho Công chúa Duy Na.
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên cảm giác được một tia cảnh báo. Dấu hiệu cảnh báo này không phải đến từ việc phát hiện tinh thần hay dao động sức mạnh linh hồn, mà đến từ hộp sọ vàng ba mắt của hắn ta, đó là một lời nhắc nhở đột ngột được đưa ra bởi sức mạnh của số phận.
KHÔNG!
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng nhìn xuống, lập tức phát hiện trong năm vị hồn sư, có một vị hồn sư mơ hồ tỏa ra ánh sáng đỏ.
“Không được!” Hoắc Vũ Hạo trầm giọng quát. Ngay sau đó, hắn đột nhiên dùng hai tay tóm lấy hồn dẫn khí đang bay phía sau Công chúa Duy Na, sau khi lơ lửng trên không được một lúc, hắn dùng toàn lực ném Công chúa Duy Na ra chỗ khác.
Lúc Duy Na kịp phản ứng thì cơ thể cô đã bay ra ngoài như một quả đạn đại bác. Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng bay lên trời.
Ném Duy Na đi, hắn đã lãng phí cơ hội chạy trốn tốt nhất, thoát khỏi phạm vi tấn công của kẻ thù đã khó khăn nên hắn chỉ có thể bay lên không trung nhiều nhất có thể. Độ cao ngày càng tăng, sự suy giảm linh hồn sẽ càng nghiêm trọng. Hoắc Vũ Hạo dùng dịch chuyển tức thời nâng mình lên từ không trung.
Vừa hành động, một luồng ánh sáng màu đỏ phóng lên trời, trong nháy mắt vượt qua hơn bốn ngàn mét, bao trùm toàn thân Hoắc Vũ Hạo.
Đường kính của tia sáng đỏ này hơn trăm mét, tuy chỉ lóe lên nhưng xung lượng bùng nổ nhất thời vẫn khiến cả bầu trời như bị xuyên thủng.
Duy Na nhìn tia sáng đỏ chói lóa cách đó không xa, sau đó nuốt chửng cơ thể Hoắc Vũ Hạo, cô đột nhiên há to miệng, hoàn toàn choáng váng. Ở độ cao bốn ngàn mét, không có Hoắc Vũ Hạo trợ giúp, cô chỉ có thể miễn cưỡng khống chế cơ thể mình không rơi xuống.
Cô còn chưa kịp phản ứng thì trong đầu cô chợt vang lên giọng nói của Hoắc Vũ Hạo: "Ngươi đang làm gì vậy? Sao không nhanh rời đi đi?"
Ngay sau đó, một bóng đen đột nhiên xẹt qua, tóm lấy cô, đồng thời kích hoạt kỹ năng linh hồn mô phỏng lần nữa, dẫn cô chạy trốn về phía xa càng nhanh càng tốt.
May mắn thay, đèn đỏ dường như chỉ có sức mạnh một đòn và không bao giờ xuất hiện nữa. Ánh sáng dần dần mờ đi và lặng lẽ biến mất.
"Vũ Hạo, ngươi không sao chứ?" Duy Na công chúa lúc này rốt cuộc mới có phản ứng. Tuy rằng vừa rồi cô không biết đèn đỏ là gì, nhưng ít nhất cô cũng biết đó chắc chắn không phải pháo hoa. Khoảng cách công kích có thể vượt qua bốn ngàn mét, vậy cần phải có hồn đạo khí mạnh bao nhiêu mới có thể làm được? Nếu không có Hoắc Vũ Hạo, e rằng cô ấy đã chết vì một đòn đó rồi.
Điều mà Duy Na không nhìn thấy là lớp vảy đen trên người Hoắc Vũ Hạo đang dần biến mất, quần áo trên người cũng đã biến thành tro bay.
Hoắc Vũ Hạo, người đã thực sự trải qua đòn đó, càng hiểu rõ đòn đánh đó đáng sợ đến mức nào.
Hơn nữa, Hoắc Vũ Hạo còn biết rõ nguồn gốc của đòn đánh đó.
Liên kết linh hồn tấn công là chính nó rồi!
Lúc này trong lòng Hoắc Vũ Hạo vẫn còn chấn động. Ánh sáng đỏ đó có năng lượng và nhiệt lượng cao, nhiệt độ cao bùng phát tức thời thậm chí còn làm tan chảy cơ thể bảo vệ của băng hùng vương mà hắn ta đã giải phóng kịp thời. Hoắc Vũ Hạo lúc đó cũng phóng ra một tấm khiên bất khả chiến bại cấp sáu, tấm khiên này cũng tan chảy ngay lập tức. Cuối cùng, hắn ta đã có thể bảo vệ hoàn toàn cơ thể của mình bằng cách kích hoạt cân ngược của Thần Thú.
Hoắc Vũ Hạo biết rất rõ, nếu không có thú thần uy lực, cho dù không thể chết, hắn cũng sẽ bị trọng thương.
Như mọi người biết đấy, đây là một cú đánh đi được hơn 4.000 mét! Nếu khoảng cách càng gần thì uy lực sẽ càng đáng sợ hơn.
May mắn thay, cuộc tấn công tương tự đã không xảy ra lần nữa, và doanh trại của Đế quốc Nhật nguyệt vẫn có vẻ rất yên bình.
Hoắc Vũ Hạo ôm lấy Công chúa Duy Na bay lên đỉnh thành Thiên Lăng rồi từ từ rơi xuống. Khi Công chúa Duy Na có thể điều khiển được tốc độ bay của mình, Hoắc Vũ Hạo đã nhanh chóng lấy một bộ quần áo ra mặc vào cho mình.
Thực sự rất nguy hiểm! Hiện tại da đầu Hoắc Vũ Hạo vẫn còn tê dại.
Sau khi hai người hạ cánh an toàn, Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy sắc mặt Duy Na công chúa có chút tái nhợt. Nước da của hắn ta thực sự trông cũng không khá hơn chút nào.
"Vũ Hạo, vừa rồi là đòn đánh gì vậy? Nhật Nguyệt Đế Quốc làm sao phát hiện ra chúng ta, khóa chặt vị trí của chúng ta?" Mặc dù còn đang kinh ngạc nhưng Duy Na vẫn không khỏi thắc mắc. Hiểu được cách triển khai của Đế quốc Nhật Nguyệt thực sự rất quan trọng đối với Đế quốc Thiên Hồn.
Hoắc Vũ Hạo trịnh trọng nói: “Nếu ta nhớ không lầm thì đòn vừa rồi hẳn là đến từ một đòn tấn công liên kết vào thiết bị dẫn hồn. Trong số năm nhóm dẫn hồn ở đó, một trong những vị trí của thiết bị dẫn hồn đã khóa chặt chúng ta và phát ra một đòn tấn công liên kết. Mặc dù đã bị suy yếu ở khoảng cách hơn bốn nghìn mét, nhưng sức tấn công của nó vẫn khá mạnh.
Về việc làm thế nào họ muốn khóa chặt chúng ta, ta không chắc chắn. Đáng lẽ họ phải làm điều đó bằng cách phát hiện máy dò tìm linh hồn. Có vẻ như Đế quốc Nhật Nguyệt có kết quả nghiên cứu mới về việc phát hiện những người thường xuyên đến trinh sát họ trên mặt đất. Đó là lý do tại sao đòn đánh kia có thể cao đến 4000m"
Nghe hắn nói như vậy, công chúa duy na không khỏi tái mặt. Vốn dĩ, khoảng cách về công nghệ dẫn hồn giữa Thiên Hồn Đế Quốc và Nhật Nguyệt Đế Quốc vốn đã rất lớn, nếu càng mở rộng ra, chẳng phải thực sự có nghĩa là đế quốc thiên hồn sẽ bị diệt vong sao?
Nhìn vẻ mặt suy nghĩ của Công chúa Duy Na, Hoắc Vũ Hạo an ủi liền an ủi cô: "Điện hạ, không cần quá lo lắng. Nếu ta đoán không lầm, mặc dù hồn dẫn khí thám sát mặt đất của Nhật Nguyệt Đế quốc có thể phát hiện được những nơi cao hơn, nhưng chắc chắn nó không phải là loại bao phủ phạm vi, nó chỉ có thể phát hiện tình huống trong phạm vi nhỏ, sau đó liên tục quét trên không, chúng ta chỉ nên khóa và tấn công khi chúng ta chạm vào nó. Nếu không, sẽ phải tấn công hết cái này đến cái khác. Chúng không tấn công chúng ta nữa nên có lẽ chúng đã mất khóa đối với chúng ta."
Duy Na cười khổ nói: “Ngươi không cần an ủi ta, ta biết nước ta cùng Nhật Nguyệt đế quốc chênh lệch, thật xin lỗi, là ta kéo ngươi xuống, không có ta, ngươi có lẽ sẽ không bị ánh sáng đó đánh trúng." Cô ấy là người thông minh và cô ấy biết rất rõ tình hình. Nếu lúc đó Hoắc Vũ Hạo phớt lờ cô và lập tức trốn thoát, lẽ ra phán đoán rằng hắn ta đã có thể thoát khỏi phạm vi tấn công của đèn đỏ.
Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười nói: "Chúng ta là đồng minh, đừng nói nữa. Bất quá, lần này chúng ta bị Nhật Nguyệt đế quốc phát hiện, phòng ngự của bọn hắn hẳn là càng chặt chẽ, chỉ sợ bọn hắn thật sự sẽ không thể để chúng ta mang hoàng thân của cô đi cùng vào lần tới."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook