Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương
-
Chương 156: Giành Giật Từng Giây
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Những âm tiết đứt quãng thốt ra từ miệng Nam Sương, Triệu Ngô đang bóp cổ cô đột nhiên sững người, trong đôi mắt trống rỗng có thêm một chút ngơ ngác và mờ mịt. Khi ánh mắt chuyển lên, nhìn thấy tay mình đang bóp cổ Nam Sương, Triệu Ngô đột nhiên rụt tay lại.
Cơ hội tốt, Chân Lục Trà và Thẩm Thức liếc mắt nhìn nhau, sau đó lao về phía Triệu Ngô đang ngây người.
Thẩm Thức dùng phong nhận ghim chặt cơ thể Triệu Ngô, lưỡi d.a.o băng của Chân Lục Trà đ.â.m vào cổ Triệu Ngô, sau đó dùng sức vặn lưỡi d.a.o cắt đứt đầu Triệu Ngô.
Nam Sương còn đang thở hổn hển, nhìn thấy đầu Triệu Ngô rơi xuống đất, cô không kìm được nước mắt nữa. Nước mắt tuôn ra như vỡ đê, mà Triệu Ngô thì vẫn mở to mắt không nhắm lại, ánh nhìn cuối cùng rơi trên người Nam Sương cho đến khi ánh sáng trong mắt hắn hoàn toàn tắt lịm.
Đúng lúc này, Nam Sương nhìn thấy trên cổ tay cơ thể Triệu Ngô có thứ gì đó phản chiếu ánh sáng yếu ớt. Cô loạng choạng bước tới, cuối cùng cũng nhìn rõ thứ trên cổ tay hắn.
Đó là một chiếc vòng tay bạc đã không còn mới, ngay cả ánh sáng lấp lánh cũng yếu ớt như vậy.
Nhưng Nam Sương đã nhận ra nó ngay lập tức, đó là chiếc vòng tay đôi mà cô đã làm thêm rất lâu khi còn học đại học để mua cho hai người. Một chiếc dành cho cô, một chiếc cho Triệu Ngô.
Nhưng chiếc cô đeo đã mất tích từ lâu trong những ngày chạy trốn chạy tận thế, còn chiếc của Triệu Ngô vẫn được hắn nắm chặt trong tay, ngay cả khi biến thành zombie cũng không vứt bỏ.
Trái tim Nam Sương như bị xé toạc một lỗ lớn, gió lạnh không ngừng lùa vào, lạnh đến tê tái. Cô run rẩy lấy chiếc vòng từ cổ tay Triệu Ngô, cẩn thận lau sạch lớp bụi bẩn bám trên đó, từng chút từng chút một, cho đến khi nhìn thấy những chữ cái đầu trong tên của hai người được khắc trên vòng. Sau đó, cô lặng lẽ đeo nó lên tay mình.
Giống như Triệu Ngô lại bắt đầu đồng hành cùng cô.
Còn Cố Nhu Nhu đứng ngoài cuộc hỗn chiến, nhìn thấy "vua zombie" mà mình tốn bao công sức bồi dưỡng cứ như vậy bị Chân Lục Trà mấy người tiêu diệt, mắt đều đỏ lên, nhưng còn chưa kịp phản ứng, con Tinh tinh biến dị bên kia đã đổ ầm xuống đất.
Tinh tinh biến dị bị Tạ Lam Án trực tiếp bổ nát sọ, lấy ra tinh hạch bên trong.
Cố Nhu Nhu nhìn thấy tình thế ngày càng bất lợi, nhất thời hoảng sợ, lúc này số 0 vội vàng nói trong đầu cô ta:
"Tôi cho cô mượn năng lượng, triệu tập thêm zombie, chỉ cần chống đỡ đến khi mặt trời mọc ngày mai, chiến thắng cuối cùng sẽ thuộc về chúng ta."
Nghe những lời này, Cố Nhu Nhu đang hoảng loạn cũng yên tâm hơn nhiều, cô ta dùng năng lượng của số 0 lại bắt đầu triệu tập zombie.
Càng ngày càng nhiều zombie lại tập trung quanh Cố Nhu Nhu, Cố Nhu Nhu giữa đám zombie thối rữa cười như ác quỷ bò ra từ địa ngục: "Ha ha ha ha ha ha Chân Lục Trà, cho dù không có hai tên ngu ngốc kia thì tao vẫn có thể thắng mày! Bọn mày có phải vẫn đang ảo tưởng chờ ngày mai căn cứ Hy Vọng gần đây nhất sẽ đến chi viện phải không? Quên nói cho bọn mày biết, những người trong căn cứ Hy Vọng được tao dùng dị năng chữa trị “chữa khỏi” bao gồm cả những người có dị năng, sau khi mặt trời mọc ngày mai đều sẽ biến thành zombie ha ha ha ha ha!!!!!"
Cái gì?
Những người nghe thấy những lời này đều kinh ngạc nhìn Cố Nhu Nhu.
"Không thể nào! Bọn họ không bị nhiễm virus zombie sao có thể biến thành zombie!" Hàn Diễm nhìn bộ dạng cười điên cuồng muốn ăn đòn của Cố Nhu Nhu không nhịn được phản bác.
Lúc này Chân Lục Trà nhìn Cố Nhu Nhu tuy điên cuồng nhưng thần sắc không giống nói dối, nhíu mày. Sau đó, cô hỏi hệ thống trong đầu.
[Hệ thống, lời Cố Nhu Nhu nói có khả năng không?]
【Không phải có khả nãng, mà là sự thật.】
Câu trả lời của hệ thống tuy đã nằm trong dự đoán của Chân Lục Trà, nhưng trong lòng cô vẫn rất chấn động.
Căn cứ Hy Vọng là căn cứ gần căn cứ Hoàng Hôn nhất, nếu sáng mai đội chi viện của họ vừa đến căn cứ Hoàng Hôn, vậy thì thứ chào đón căn cứ Hoàng Hôn không phải là cứu rỗi mà là một vực sâu khác…
Đang lúc Chân Lục Trà không biết làm sao, hệ thống lại lên tiếng.
【Nhưng cũng không phải không có cách giải quyết. Hiện tại người của cãn cứ Hy Vọng vẫn chưa biến thành zombie, chỉ cần loại bỏ virus nãng lượng zombie trong cơ thể họ là được.】
Chân Lục Trà nghe vậy lại có hy vọng.
[Vậy làm sao để loại bỏ virus năng lượng zombie đó?]
【Tiêu hủy số 0. Cố Nhu Nhu chắc chắn đã mượn nãng lượng của số 0 để đưa virus vào cơ thể người, nhưng bây giờ số 0 và Cố Nhu Nhu đã liên kết, tức là g.i.ế.c Cố Nhu Nhu vấn đề sẽ được giải quyết.】
Giết Cố Nhu Nhu…
Chân Lục Trà nhìn về phía người đang chỉ huy đám zombie tấn công họ ở phía xa, cô lớn tiếng gọi Tạ Lam Án: "Tạ Lam Án, chỉ cần g.i.ế.c Cố Nhu Nhu, những người ở căn cứ Hy Vọng sẽ không bị biến thành zombie nữa. Tin em!"
Lời nói không có căn cứ đặt vào người khác có thể sẽ không tin, nhưng Tạ Lam Án chỉ nhìn Chân Lục Trà, sau đó lại nhìn Cố Nhu Nhu, không chút do dự lao tới.
Cố Nhu Nhu nhìn Tạ Lam Án đang lao về phía mình, vội vàng triệu tập zombie bảo vệ bản thân.
Những con zombie kia ùn ùn lao về phía Tạ Lam Án đang tấn công, lúc này Chân Lục Trà, Nam Sương và những người khác trong đội Ảnh Tức cũng tiến lên hỗ trợ Tạ Lam Án.
Số lượng zombie vẫn không ngừng tăng lên, thời gian cũng từng chút trôi qua. Lúc này, dưới chân họ đã chất đầy xác zombie, trên người mỗi người chiến đấu với zombie đều dính đầy m.á.u bẩn, trong biển m.á.u mọi người đều đang nỗ lực kiên trì.
Zombie bên cạnh Cố Nhu Nhu ngày càng ít đi, cô ta bắt đầu hoảng sợ.
[Số 0, mày còn có thể triệu tập thêm zombie nữa không?]
【Chỉ có thể triệu tập được bấy nhiêu đây thôi. Cô ráng kéo dài thêm chút nữa, chỉ cần cầm cự đến khi mặt trời mọc, những người ở cãn cứ Hy Vọng đều sẽ biến thành zombie.】
Nãng lượng dự trữ của nó bây giờ không còn nhiều, phần lớn nãng lượng đã tiêu hao khi truyền tống đến thế giới này rồi.
Cố Nhu Nhu không còn cách nào, bắt đầu trốn sau lưng zombie chạy trốn khắp nơi.
Nhưng Tạ Lam Án rất nhanh đã khóa chặt cô ta, anh giơ tay ngưng tụ dị năng, một tia sét lóe lên rồi đánh mạnh vào người Cố Nhu Nhu.
Uy lực của tia sét này rất lớn, nhưng số 0 đã ra tay, dùng chút năng lượng cuối cùng tạo ra một lá chắn bảo vệ cho Cố Nhu Nhu. Lá chắn đã hóa giải phần lớn đòn tấn công cho Cố Nhu Nhu, cô ta cũng chỉ bị xung kích từ trường năng lượng va chạm mà ngã ra ngoài.
Nam Sương đang chiến đấu với zombie nhìn thấy Cố Nhu Nhu ngã xuống đất, lập tức giơ s.ú.n.g lên nhắm vào cô ta.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook