Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1070: Thủy hỏa bất xâm

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đúng vào lúc này, tiếng nổ dữ dội cũng sắp kết thúc. Cơ giáp của Đường Vũ Lân hạ xuống ở một nơi phía xa gần rìa sân thi đấu, phát ra một tiếng nổ vang dội.

Từng sợi dây leo Lam Ngân Hoàng cháy đen, giống như lớp vỏ ngoài của khoai tây bị nướng chín.

Tuy nhiên, khi những sợi Lam Ngân Hoàng này dần được thu về, rụt vào trong cơ giáp, bề ngoài như thể lột bỏ một tầng đen như thể đang lột da, mặc dù ánh sáng trông mờ đi nhiều, nhưng hiển nhiên là vẫn chưa đủ chí mạng.

Thế nhưng dáng vẻ hiện giờ của cơ giáp Đường Vũ Lân thì thực sự thê thảm. Tay trái cơ giáp đã bị nổ tung, tấm chắn bảo vệ trên người cũng hoàn toàn biến mất. Cơ giáp bị tổn hại nhiều nơi, thậm chí còn có linh kiện đang lung lay. Trên cơ giáp thỉnh thoảng lại có ánh sáng pháp trận hồn đạo không ổn định nhấp nháy, nhìn sao trông cũng có vẻ như sẽ có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Phao Phao Vương ngồi trong khoang điều khiển của cơ giáp, hai mắt híp lại. Vẫn chưa kết thúc sao? Vẫn còn có thể tiếp tục chịu được tấn công của ta sao? Vậy thì, ngươi có thể chịu được mấy lần nữa đây? Về tu vi, ta đã là đạt đến cấp tám mươi bảy, trong cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang lần này e rằng chẳng có mấy người có hồn lực mạnh hơn ta.

Máy đẩy sau lưng được khởi động, cơ giáp của Phao Phao Vương đột ngột bay lên khỏi mặt đất, nhanh chóng lao vào trong không trung, xông thẳng về phía Đường Vũ Lân. Đồng thời, một bong bóng lớn lại được ngưng tụ xung quanh cơ thể y.

“Võ hồn của ngươi, có nhược điểm là gì đây?” Đúng lúc này, trong cơ giáp ở phía đối diện bỗng vang lên một giọng nói, hơn nữa còn cố ý nói rất trầm. Nhưng chỉ một câu nói này thôi đã khiến cơ giáp của Phao Phao Vương chậm một nhịp. “Giả sử võ hồn của ngươi không có sơ hở, vậy thì, ngươi căn bản không cần phải tham gia cuộc chiến cơ giáp, trong cuộc chiến hồn sư võ hồn của ngươi cũng vẫn có thể chiếm thế thượng phong tuyệt đối. Thế nhưng, ngươi đang sợ điều gì? Nói cách khác, ngươi đã quen với việc dùng cơ giáp để bảo vệ mình. Điều đó có nghĩa là, phía sau võ hồn mạnh mẽ của ngươi chắc chắn có một nhược điểm chí mạng.

Trong hiện thực, ngươi dùng cơ giáp che giấu nhược điểm đó của mình nên ngươi mới là một Cơ Giáp Sư ưu tú, mà không phải là hồn sư hay Đấu Khải Sư. Không biết là ta nói có đúng không?”

Giọng nói êm tai của Đường Vũ Lân khiến tốc độ lao lên của Phao Phao Vương càng ngày càng chậm.

“Vậy thì, nhược điểm của ngươi là gì đây? Nhất định sẽ là một nhược điểm dễ dàng phát hiện ra được, hơn nữa còn vô cùng chí mạng. Nếu không thì ngươi cũng sẽ không sợ hãi đến thế. Để ta đoán thử xem. Bong bóng của ngươi, ở một góc độ nào đó, tương tự như cao su. Cao su không sợ nước, khả năng phòng ngự mạnh, độ đàn hồi vô cùng tốt. Ngươi thậm chí còn có thể biến nó thành bom, hợp nhất tấn công và phòng ngự, vô cùng ảo diệu. Bong bóng tương tự như cao su này của ngươi thậm chí cũng không sợ vũ khí sắc bén, bản thân nó vốn đã cực kỳ vững chắc. Nhưng ta tin chắc rằng nó nhất định vẫn có nhược điểm chí mạng. Suy cho cùng, cũng vẫn có thứ khiến cao su phải thấy sợ, đó chính là, lửa!”

Khi Đường Vũ Lân nói ra một chữ cuối cùng, cơ giáp của Phao Phao Vương rõ ràng đã khựng lại, thậm chí còn hơi lắc lư.

Lửa! Đúng vậy, cao su sợ lửa, bong bóng rất có thể cũng sợ lửa. Thực lực của Phao Phao Vương quả thực vô cùng mạnh mẽ, phương thức chiến đấu cũng kỳ lạ. Nhưng nếu như, bong bóng của hắn ta có nhược điểm thì sao? Giống như nhược điểm của cao su thì sao?

Sở dĩ Đường Vũ Lân nói ra điều này không phải vì hắn đã đoán được ngay từ đầu, mà là hắn nhanh chóng phân tích trong lòng, thông qua lời nói để tranh thủ cho mình chút thời gian suy nghĩ.

Khi hắn nói những điều phân tích ra được dựa theo lối tư duy của mình, đôi mắt hắn cũng đã trở nên sáng ngời, đúng vậy, cao su sợ lửa. Võ hồn của hắn ta cũng rất có thể sẽ sợ lửa.

Quả nhiên, cơ giáp của Phao Phao Vương đã khựng lại, hiển nhiên là đã bị lời nói của hắn ảnh hưởng.

“Ngây thơ thật!” Nhưng đúng vào lúc này, từ trong cơ giáp của Phao Phao Vương lại truyền ra một câu nói như vậy.

“Nếu như ngươi có lửa thì có thể thử xem sao!” Vừa dứt lời, một bong bóng nở rộ trên cơ giáp của hắn ta và bay vụt đến chỗ Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân có lửa không? Đương nhiên là hắn không có. Sức mạnh của Kim Long Vương cũng chỉ có thể hình thành một ánh sáng chói lọi trông giống lửa, nhưng không phải là lửa thực sự. Tuy nhiên, bản thân hắn không có không có nghĩa là không thể dùng lửa.

Một ánh sáng màu đen bỗng chốc phóng to trước cơ giáp của Đường Vũ Lân, chỉ trong chớp mắt đã che khuất cơ giáp tiêu chuẩn vốn cực lớn ở phía sau. Bóng dáng khổng lồ kia vừa mới xuất hiện đã khiến tất cả mọi người ở đó kinh hãi hô lên.

Lớn quá, cực kỳ khổng lồ! Chỉ có rất ít người đã từng xem Đường Vũ Lân thi đấu ở vòng đấu phân khu mới biết là hắn có thứ này.

Quái vật khổng lồ này cao gần bảy mươi mét, đôi cánh nhỏ trông có vẻ rất không cân đối với cơ thể ở sau lưng đang vỗ nhẹ. Nó mở rộng miệng, phun ra một ngọn lửa dữ dội, phóng thẳng về phía bong bóng.

Bong bóng vốn đã gần ngay trước mắt, khi bị ngọn lửa kia bao trùm thì lập tức dừng lại một chút.

Khi Đường Vũ Lân đang mong đợi bong bóng kia sẽ bị ngọn lửa của Bá Vương Long hoà tan thì trên bong bóng bỗng chốc lóe lên ánh sáng và đột ngột tăng tốc, bao trùm lấy đầu của Bá Vương Long, sau đó nhanh chóng chuyển sang màu đỏ và phát nổ.

Cơ thể khổng lồ của Bá Vương Long bị nó phát nổ làm cho lảo đảo, lùi về sau hai bước. Nó khẽ lắc đầu, như thể đang hoa mắt chóng mặt vậy.

Không sợ lửa ư?

Không hề nghi ngờ gì nữa, Bá Vương Long chắc chắn đã ngăn đòn tấn công lại giúp Đường Vũ Lân, nhưng đồng thời cũng chứng minh phán đoán của hắn đã sai. Võ hồn của Phao Phao Vương không hề sợ lửa! Quả thật là thủy hỏa bất xâm.

Sao có thể như vậy được chứ? Chẳng lẽ nó thật sự không có bất cứ sơ hở nào sao? Điều này không khoa học, không hề khoa học chút nào.

Trên người Phao Phao Vương phóng ra bong bóng thứ hai, sau đó là cái thứ ba. Hai bong bóng này, một cái bay về phía Bá Vương Long, một cái bay thẳng về

phía Đường Vũ Lân, vẽ nên một đường vòng cung trên không, được khống chế vô cùng tuyệt vời.

Không đúng, không thể nào không có sơ hở gì được.

Đường Vũ Lân chống đỡ để cơ giáp của mình đứng dậy, ném Hoàng Kim Long Thương ra, bong bóng đang bay về phía hắn bị đâm thủng và nổ tung.

Không phải nước và lửa, vậy nhược điểm của hắn ta là gì chứ?

Phao Phao Vương chẳng thèm quan tâm Đường Vũ Lân đang nghĩ gì, lúc này hắn ta đang ở trạng thái võ hồn chân thân, bong bóng của hắn ta cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Lại một bong bóng nữa được giải phóng, to dần lên ở xung quanh cơ thể hắn ta. Đường Vũ Lân triệu hồi Hoàng Kim Long Thương, đồng thời tập trung tinh thần quan sát kỹ hành động của cơ giáp Phao Phao Vương.

Hồn linh Bá Vương Long ngăn lại bong bóng thứ hai, đồng thời cơ thể khổng lồ cũng chạy như bay lao về phía cơ giáp của Phao Phao Vương, dùng cơ thể khổng lồ của mình để tấn công hắn ta. Cái đuôi cực lớn của nó cong lên, dù bong bóng của Phao Phao Vương có khả năng phòng ngự mạnh đến đâu, nếu như bị nó quất trúng thì chắc chắn cũng sẽ không hề cảm thấy dễ chịu. Nó là một tồn tại tựa hung thú đấy!

Bong bóng lại được phóng ra, lúc này Đường Vũ Lân đang quan sát vô cùng cẩn thận. Hắn phát hiện ra, trước khi bong bóng được phóng ra, bên trong bong bóng rõ ràng có ánh sáng gì đó đang lập lòe. Mặc dù chỉ là ánh sáng vô cùng yếu, nhưng trong khoảnh khắc đó, Đường Vũ Lân vẫn nhìn thấy rõ ràng.

Đó là gì? Truyền hồn kỹ ư?

Rốt cuộc là hắn ta đang lo lắng điều gì? Là thứ gì khiến hắn ta phải che giấu bằng được?

Người ở trong cơ giáp, từ bên ngoài sẽ không thể nhìn thấy được, chẳng lẽ là hắn ta đang che giấu dáng vẻ khi giải phóng hồn kỹ. Nói cách khác, sơ hở của hắn ta cũng chính là lúc giải phóng hồn kỹ ư?

Nghĩ tới đây, trong đầu Đường Vũ Lân bỗng lóe lên một suy nghĩ. Có lẽ là...

Hoàng Kim Long Thương lại một lần nữa được ném ra, nhưng bong bóng lần này lại khác hẳn với các lần trước, có độ bám dính cực cao. Mặc dù Hoàng Kim Long Thương đã đâm vào rồi, nhưng cũng vẫn bị nó bám lấy, rơi từ trên trời xuống đất, trong lúc nhất thời không thể nào thoát khỏi nó được.

Đường Vũ Lân đã mất đi vũ khí.

Trong mắt khán giả, Đường Vũ Lân đã mất đi vũ khí lúc này chẳng khác nào một con cừu đang chờ bị làm thịt trước lưới bong bóng vậy, có thể bị giết chết bất cứ lúc nào.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương