Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1062: Lưỡi đao chính nghĩa

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Song phương đối mặt với nhau, chiến ý dường như trong chớp mắt từ trong đao và thương của cả hai bên đều bộc phát ra mạnh mẽ.

Trong mắt của Tư Mã Kim Trì, Đường Vũ Lân giống như là có một cự long đang ngủ say ở bên trong vậy, bất cứ lúc nào cũng đều có khả năng bạo phát mà ra. Mà ở trong mắt của Đường Vũ Lân, Tư Mã Kim Trì lại giống như là một tên đao phủ, lộ ra khí tức vô cùng hung ác. Đây cũng là lần đầu tiên mà hắn cảm nhận được lại có một hồn sư ở trên phương diện võ hồn lại không bị huyết mạch Kim Long Vương của hắn làm cho bị ảnh hưởng.

Trong tình huống bình thường, cho dù là võ hồn của đối phương không phải là hệ rồng thì đáng lẽ ra cũng có thể phải chịu phần nào sự ảnh hưởng đến từ khí tức huyết mạch của hắn mới đúng.

Nhưng lần này thì không có xảy ra như thế, sự hung lệ toả ra ở trên trảm long đao thậm chí có thể khiến cho cự long rên rỉ lên một tiếng, huyết mạch Kim Long Vương của Đường Vũ Lân không những không có thể làm ảnh hưởng đến đối phương mà ngược lại bản thân hắn còn bị đối phương làm cho bị ảnh hưởng đến đôi chút.

Đường Vũ Lân vốn nghĩ rằng, nếu như đối phương là một thanh đao đồ long vậy thì huyết mạch của bản thân mình nhất định là sẽ bởi vì sự xuất hiện của đối phương mà huyết khí sôi trào lên, thậm chí là tràn đầy vẻ phẫn nộ cùng oán hận mới đúng.

Tuy nhiên, khi hắn chân chính đối mặt với Tư Mã Kim Trì, lúc này, cảm nhận được khí tức ở trên người đối phương thì hắn mới phát hiện ra là không phải như vậy. Trảm long đao quả thật là có thể kích thích huyết mạch Kim Long Vương của hắn phát sinh ra một chút biến hoá, nhưng cũng không phải là cảm xúc phẫn nộ hay oán hận gì cả, mà ngược lại lại tồn tại một loại cảm xúc giống như là sự tôn trọng dành cho đồng loại của mình vậy. Đó là một loại công nhận đối với đối phương.

Đường Vũ Lân khó hiểu trong lòng: "Với cương vị là một thống lĩnh trong long tộc, Kim Long Vương chính là một phần của Thần Long! Khi đối mặt với một thanh đồ long đao như thế, tại sao nó lại có thể có cái loại phản ứng như thế chứ? Rốt cuộc chuyện này là sao đây? "

Nhưng có một điều mà Đường Vũ Lân có thể khẳng định được đó là thanh trảm long đao này ở trong tay đối phương nhất định là có một mối quan hệ nào đó rất mật thiết với long tộc.

Tư Mã Kim Trì so với Đường Vũ Lân thì hắn còn phải ngạc nhiên hơn nhiều. Huyết mạch Kim Long Vương của Đường Vũ Lân ở trong mắt hắn được hắn ví như là một loại võ hồn, hắn từ trước đến nay cũng chưa bao giờ thấy qua có một người nào sở hữu võ hồn hệ rồng mà lại có thể khí định thần nhàn đứng ở trước mặt bản thân hắn như thế cả.

Trên thực tế thì trảm long đao không phải là một thanh đồ long đao, thực sự thì nó vốn là một kiện vũ khí do chính Long Thần tạo ra, nó vốn là được sử dụng bởi một tên thuộc hạ thân tín nhất của Long Thần. Ở bên trong cửu đại long vương, Quang Minh Long Vương là người được Long Thần yêu thích nhất, chính vì thế nên thanh trảm long đao này đã được giao cho Quang Minh Long Vương. Mà ở bên trong long tộc này, Quang Minh Long Vương chuyên chịu trách nhiệm thi hành sự trừng phạt đến những người có tội ở bên trong long tộc.

Vì thế nên trảm long đao này chỉ trảm những con rồng có tội chứ không phải là một thanh đồ long hung lệ gì cả.

Ở trong đại chiến thần giới, long tộc đại bại, Quang Minh Long Vương hi sinh, thanh trảm long đao này cũng theo đó mà đã biến mất đi ở trong thần giới. Nhưng cơ duyên xảo hợp, nó lại rơi vào trong Đấu La đại lục. Thân là một kiện thần khí, nó đã trầm lắng qua suốt rất nhiều năm rồi lại hoá thành hình thái năng lượng, nó vẫn luôn tồn tại ở trong một gốc nào đó ở trên đại lục này.

Mãi cho đến một ngày, khi mà nhân loại đang phải đối mặt với cường địch lại có một người không tiếc hi sinh chính bản thân mình, mang theo trái tim quả cảm để cứu lấy mọi người, trảm long đao vốn đang ngủ say lúc này cũng đã được thức tỉnh

trở lại, nó dung nhập vào bên trong huyết mạch của người đó, đem người đó hồi sinh trở lại.

Kể từ lúc đó trở đi, võ hồn trảm long đao này vậy là đã được truyền thừa qua nhiều thế hệ rồi, mỗi đời chỉ có duy nhất có một người nhận được truyền thừa mà thôi.

Chính vì thế nên trảm long đao cũng chỉ có thể có một thanh mà thôi.

Tư Mã Kim Trì chính là người nhận được truyền thừa của trảm long đao ở thế hệ này. Tất cả những người nhận được truyền thừa của võ hồn trảm long đao đều là những người ngay thẳng, cứng rắn và không dung thứ cho những điều bất công, vô lý. Trảm long đao thật sự cũng được xem là một trong những loại võ hồn vũ khí mạnh nhất ở đương thời.

Mà truyền thừa của Đường Vũ Lân nhận được lại là huyết mạch Kim Long Vương, thân là một phần của Long Thần, đương nhiên là nó không có thể thuần phục trước thanh trảm long đao này rồi, nhưng bởi vì thanh trảm long đao này còn mang theo ý nghĩ đại biểu cho những khuôn phép của long tộc nữa, nên dĩ nhiên là nó cũng tự nhiên mà sinh ra cảm xúc tôn trọng đối với đối phương. Đây cũng chính là lý vì sao khiến cho trong lòng của Đường Vũ Lân lại xuất hiện ra một loại cảm giác kỳ lạ đến như thế.

Trọng tài nhìn hai bên, cũng không nhiều lời thêm nữa, vậy là đã tuyên bố bắt đầu cuộc thi. Kể từ khi cuộc thi được tổ chức cho đến nay, ít nhất là trận chiến có thể nói là kịch tính nhất tín cho đến thời điểm hiện tại, cuối cùng thí nó cũng đã được bắt đầu rồi.

Bên phía Huyết Thần quân đoàn đang theo dõi, bên phía Nam Phương quân đoàn đang theo dõi, Sử Lai Khắc Thất Quái cũng đang theo dõi, toàn bộ người ở các bộ phận của Liên Bang cũng có thể theo dõi trận đấu thông qua màn hình hồn đạo, mọi người đều đang chú ý theo dõi cuộc tỉ thí giữa các đỉnh cấp cường giả này.

Đường Vũ Lân cùng với Tư Mã Kim Trì đều không có ngay lập tức động thủ, cả hai bên gần như đồng thời đều nâng vũ khí của mình lên.

Tay cầm Hoàng Kim Long Thương, một ánh sáng màu vàng quét qua cũng theo đó là mỗi một góc ở trên cơ thể của của Đường Vũ Lân xuất hiện sự thay đổi, đôi cánh rồng kim sắc ở phía sau lưng cũng mở ra, tiếp theo đó, từng điểm kim mang ở trên khắp toàn thân đều sáng lên, nhị tự đấu khải Long Nguyệt đã khoác lên cơ thể.

Thân ảnh trong chớp mắt đã biến lớn, cao đến ba thước, Hoàng Kim Long Thương cũng theo đó mà biến lớn lên, thương ý ở bên trên mũi thương vừa cường thịnh mà lại vừa nồng đậm, nó đang lan tỏa ra khắp nơi. Khí tức ở khắp người Đường Vũ Lân cũng theo đó mà bạo tăng.

Tiếng long ngâm vang lên, gợn sóng ở trên người hắn cuồn cuộn giống như là tiếng sấm rền, từng phiến từng phiến kim long phiến hình thoi lấp la lấp lánh lại càng mang thêm thêm ánh sáng chói loá khoác lên trên người hắn.

Ánh mắt khẽ động, Đường Vũ Lân ngước lên trời gầm lên, hắn nâng cao Hoàng Kim Long Thương ở trong tay lên, tiếng long ngâm đột nhiên lại trở nên mạnh mẽ hơn, cánh rồng ở sau lưng hắn giương ra, cơ thể hắn từ ở trên mặt đất bay lên, khí thế của bản thân không ngừng bạo tặng.

Lúc này ở phía đối diện, tay phải của Tư Mã Kim Trì đang cầm thanh trảm long đao khổng lồ đó giơ lên trước ngang người, những vòng hồn hoàn từ dưới chân hắn bay lên, bốn tím bốn đen, khí thể của hắn cũng theo đó mà đồng thời tăng lên, khí thế này giống như mà phiến mây đen từ ở bên cạnh người hắn mà lan tràn ra ngoài. Lực áp bức khủng bố khiến cho không gian có chút chịu không được mà đã nhẹ rung lên, nó khiến cho không khí bắt đầu xuất hiện ra một vài vết nứt vỡ.

Ở trên trảm long đao lúc này cũng đã được bao phủ bởi một tầng hắc vụ, tự nhiên những tiếng hét bi thảm của long tộc từ trên lưỡi đao cũng vang lên.

Trảm long đao là lưỡi đao chính nghĩa, công chính liêm minh, ngay thẳng đường hoàng. Những tiếng hét bi thảm đó đều là của những long hồn long tộc đã phạm phải đại tội ở trong quá khứ, mà những long hồn long tộc ở dưới sự sắc bén của lưỡi đao này đã bị nó trấn áp trong vô số năm, mỗi lần mà thúc giục thanh trảm long đao này, âm thanh mà bọn chúng phát ra đối với người ở bên trong có tà niệm đều sẽ bị nó ảnh hưởng cực kỳ lớn, khiến cho trong lòng của họ sinh ra sự run sợ.

Đáng tiếc là cái này cũng không có ảnh hưởng gì đến Đường Vũ Lân cả, vì trong lòng hoàn toàn là trong sạch, những tiếng kêu thảm này vang lên, ngược lại lại khiến cho hắn cảm thấy có chút thư thái ở trong lòng.

Ở trong mắt các khán giả, hai người bọn họ dường như đều đã hoá thành Thái Sơn, một toà màu đen, một toà màu vàng, đều đang điên cuồng khuếch trương khí thế của mình ra, không gian ở bên trong toàn bộ sân thi đấu đều đã nhè nhẹ rung lên.

Trong Huyết Thần doanh.

"Nghe nói là Tinh Đấu Chiến Võng không thể chịu đựng nổi sức công phá ở trên tu vi tam tự đấu khải, vì thế nên mới có ràng buộc hạn chế tu vi đối với các tuyển thủ tham gia. Vụ va chạm tiếp theo đây của bọn họ, sợ là đã có thể đạt đến cảnh giới đó rồi. Không biết là khoang Tinh Đấu và Tinh Đấu Chiến Võng này liệu có thể chịu đựng nổi hay không đây." Trương Huyễn Vân nhíu mày nói lên suy nghĩ của mình.

Tào Đức Trí nói: "Chắc chắn là nó cũng đã được củng cố thêm rồi. Ở trận đấu trước cũng đã xuất hiện qua tình huống tương tự. Liên Bang đối với những trận chung kết ở sau này, nhất định là đã cũng cố mức độ chống chịu của sân thi đấu lên đến mức cao nhất rồi. Còn về phần khoang Tinh Đấu thì cũng thật là có chút khó nói. Cứ xem đã rồi tính vậy"

Trương Huyễn Vân nói: "Tinh Đấu Chiến Võng quả thật là một kiệt tác mang tính thời đại, nhưng nếu muốn đem nó hoà nhập vào trong đời sống thường ngày của mọi người thì vẫn là còn một đoạn đường rất dài cần phải đi nữa. Cuộc thi này nhìn từ bề ngoài thì có vẻ rất hào nhoáng, nhưng trên thực tế thì đã xuất hiện ra rất nhiều vấn đề rồi. Sau khi cuộc thi này kết thúc, nhất định là phải một lần nữa tiến vào trong giai đoạn nghiên cứu và phát triển hơn nữa mới được. Cũng không biết là lúc nào thì mới có phiên bản tốt hơn nữa đây. Bất luận là về phần cứng hay về phía hệ thống thì cũng cần phải có nhiều điểm cần cải tiến hơn nữa."

Tào Đức Trí đồng tình, nói: "Đúng là vậy, có điều, đối với những lão già như chúng ta đây mà nói thì sự xuất hiện của Tinh Đấu Chiến Võng này cũng đã đủ để

có thể khiến cho chúng ta kinh hỷ rồi. Cứ chờ đó mà xem. Trên thực tế, khoa học kỹ thuật của Liên Bang đã tiến vào giai đoạn nút thắt, chuyện này cũng không phải là đã diễn ra trong ngày một ngày hai gì rồi. Việc thiếu hụt tài nguyên đã dẫn đến việc Liên Bang đã phải dồn nhiều tinh lực hơn vào việc khám phá không gian bên ngoài vũ trụ. Chỉ khi có thể tìm ra một tinh cầu mới có tài nguyên thì mới có thể khiến cho Liên Bang tiếp tục tồn tại được thêm nữa."

Trương Huyễn Vân thở dài một tiếng, nói: "Nhưng có một số người lại không có nghĩ như vậy, theo như bọn họ thấy thì Đấu La Tinh vẫn còn có không ít các tài nguyên vẫn có thể tiếp tục duy trì phát triển được. Đấu Linh, Tinh La, đó mới là mục tiêu gần nhất đối với họ. So với thứ hư ảo như ở ngoài không gian kia thì còn thực tế hơn rất nhiều. Mà từ sau khi Học viện Sử Lai Khắc bị phá huỷ, những luồng ý kiến này cũng ngày một nhiều hơn, theo như ta thấy, nguy cơ xảy ra chiến tranh sợ là đã không còn xa nữa rồi."

Tào Đức Trí nhíu mày, nói: "Tất cả các cuộc chiến tranh đều là vì lợi ích mà ra cả. Mà người chịu đau khổ nhất vẫn luôn là những người dân bình thường vô tội. Đây cũng là lý do tại sao mà ta hy vọng ở trong tương lai quân đoàn có thể hỗ trợ ở một bên cho Đường Vũ Lân. Những loại nội đấu giữa nhân loại như thế này, Huyết Thần quân đoàn của chúng ta dù là bất luận như thế nào đi nữa thì cũng đều không nên tham gia vào."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương