Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1060: Vòng bán kết đã đến
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Giang Ngũ Nguyệt sửng sốt một chút, cau mày lại: “Hình như là rất khó. Mấy người kia quả thực khó đối phó.”
Giang Thất Nguyệt nói: “Vậy mới nói, cả hai cuộc chiến đều vào đến bán kết là đủ rồi. Vòng đấu phía sau thua cũng không sao, dù sao hiện giờ hắn cũng đã nổi tiếng rồi. Ít nhất trong quân đoàn, những tiếng nói không phục hắn còn trẻ như vậy đã trở thành Huyết Thần hầu như đều biến mất. Ta thấy lần này Huyết Cửu trưởng quan sẽ gặp rắc rối rồi đây. Không biết Huyết Thần doanh có vì biểu hiện xuất sắc của Vũ Lân mà tăng thêm số lượng Huyết Thần không.”
Giang Ngũ Nguyệt nói: “Ta vẫn có chút tự tin về Vũ Lân, cái tên này không phải là người đâu! Muội biết không? Dù bây giờ hắn để ta đánh hắn, kết quả vẫn là ta mệt gần chết. Vậy nên, chưa chắn hắn đã không thể giành được quán quân, nhất là cuộc chiến hồn sư.”
Giang Thất Nguyệt nói: “Cuộc chiến hồn sư? Đối thủ tiếp theo của hắn trong cuộc chiến hồn sư là cường giả đỉnh cấp đã lĩnh ngộ được đao hồn rồi đấy. Tiếng tăm của hắn ta lẫy lừng toàn liên bang, là nhân vật thuộc cấp bậc chủ chốt ở quân đoàn phía Nam đấy. Nghe nói nếu như không phải tính cách của vị này quá thất thường, nhân duyên quá kém thì đã là Tam Tự Đấu Khải Sư từ lâu rồi.”
Ánh mắt Giang Ngũ Nguyệt hơi lóe lên: “Cuồng Phong Đao Ma Tư Mã Kim Trì! Quả thật đối đầu với hắn ta, muốn chiến thắng là rất khó. Vũ Lân gặp rắc rối rồi. Nhưng cũng chưa chắc là hoàn toàn không có cơ hội đúng chứ. Dù sao, Vũ Lân cũng có thương ý.”
Giang Thất Nguyệt bĩu môi: “Ý và hồn có thể giống nhau được sao?” Giang Ngũ Nguyệt hừ lạnh một tiếng: “Chi bằng chúng ta đánh cược đi.” Giang Thất Nguyệt cười nói: “Cược gì?”
Giang Ngũ Nguyệt nói: “Chẳng phải muội vẫn luôn muốn có một tấm Hắc Linh Thuẫn để trang bị cho cơ giáp của mình sao? Nếu như ta thua, ta sẽ bỏ quân công ra mua cho muội. Nếu như ta thắng, vậy muội giúp ta hẹn Vũ Tuyết ra ngoài một lần, ít nhất để nàng ấy ăn một bữa cơm với ta. Thế nào? Nội dung đánh cược là Vũ Lân có thể chiến thắng Cuồng Phong Đao Ma Tư Mã Kim Trì hay không.”
Hai mắt Giang Thất Nguyệt sáng lên: “Được, ta đánh cược với huynh.”
Lúc này Long Vũ Tuyết đang ở trong ký túc xá của mình, nhìn màn hình hồn đạo treo trên tường, yên tĩnh chờ đợi vòng bán kết của cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang năm nay mà không hề hay biết mình đã bị bạn thân bán rẻ.
Còn nửa giờ nữa là vòng bán kết bắt đầu rồi, hắn có thể thắng không?
Long Vũ Tuyết cảm thấy có chút căng thẳng. Tình cảm của nàng ta với Đường Vũ Lân rất phức tạp. Ngày đó khi trở về, nàng ta cũng ngẩn ngơ mất một khoảng thời gian rất dài. Nàng ta biết rõ có lẽ mình không còn cơ hội gì nữa, nhưng lại vẫn không nhịn được chú ý đến hắn. Không vì điều gì khác, chỉ vì ít nhất khi chú ý đến hắn, nàng ta có thể tạm thời quên đi nỗi đau kia.
Từ nhỏ đến lớn, nàng ta luôn thích cường giả, nàng ta vẫn luôn nghĩ rằng người đàn ông của mình trong tương lai chắc chắn sẽ là một cường giả cái thế vô song. Trước đây, nàng ta cũng có thiện cảm với Giang Ngũ Nguyệt. Trong thế hệ trẻ, Giang Ngũ Nguyệt vô cùng xuất sắc, lại đối xử tốt với nàng ta, sao nàng ta có thể không hiểu tâm ý của y được chứ?
Thế nhưng, trong lòng nàng ta, mặc dù Giang Ngũ Nguyệt xuất sắc, nhưng vẫn chưa đủ tuyệt đỉnh, suy cho cùng vẫn kém một chút, giống như luôn thiếu một cái gì đó vậy.
Cho đến khi Đường Vũ Lân xuất hiện.
Nàng ta nhớ rất rõ mỗi lần hắn mỉm cười, cho đến khi nàng ta nhận ra được cảm giác của mình, nàng ta mới bỗng nhận ra, trước kia mình ngây thơ cỡ nào.
Tình yêu không bao giờ dùng thực lực để cân nhắc, đó là một loại cảm giác, là một tia lửa đột ngột bùng lên trong tim. Dù về sau Đường Vũ Lân không bùng nổ thực lực của mình, không trở nên mạnh mẽ, nàng ta cũng vẫn sẽ thích hắn.
Liều lĩnh bất chấp tất cả, không so đo tính toán mọi thứ, đây mới là tình yêu thực sự.
Cả đời này, con người sẽ có vài cuộc tình và vài lần có cảm giác như vậy. Mà chỉ cần nắm bắt được một lần thì có thể tìm thấy người đàn ông của đời mình.
Nàng ta không hề oán hận Đường Vũ Lân, dù sao, từ đầu đến cuối Đường Vũ Lân cũng đều không làm nàng ta tổn thương, thậm chí còn không có thái độ mập mờ. Thậm chí, nàng ta còn có chút biết ơn Đường Vũ Lân, nhờ có sự xuất hiện của hắn, mới khiến nàng ta chính thức hiểu được tình yêu là gì.
Vũ Lân, ngươi phải cố gắng lên! Dù đối thủ mạnh đến đâu, ngươi nhất định có thể chiến thắng, đúng không?
Trong ký túc xá, khu nghỉ ngơi, trong quán rượu, quán cà phê, tất cả những nơi có màn hình hồn đạo, vào lúc này màn hình đều đã đồng bộ với trận đấu của vòng bán kết cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang.
Trận đấu tiếp theo cũng khiến tất cả mọi người mong chờ. Kim Long Vương giao đấu với Đao Ma!
Trận đấu đầu tiên vòng bán kết!
Trong Huyết Thần doanh, Huyết Nhất ngồi ở giữa, các vị Huyết Thần khác ngồi bên cạnh ông ấy, bao gồm cả cựu Huyết Cửu. Thậm chí ngay cả mấy vị phó đoàn trưởng của quân đoàn Huyết Thần cũng ở đây quan sát trận đấu này với sự dẫn đầu của quân đoàn trưởng Minh Kính Đấu La Trương Huyễn Vân.
Không ngoa khi nói rằng, trong đại sảnh của Huyết Thần doanh lúc này có hơn mười lăm cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, ngay cả Tứ Tự Đấu Khải Sư cũng có tới 2 vị.
Trên toàn đại lục, thế lực có thể đạt tới bậc này chắc chắnkhông quá bốn thế lực. Trương Huyễn Vân ngồi bên cạnh Huyết Nhất: “Lão Tào, ngươi cảm thấy tên nhóc này có thể thắng không? Chẳng phải ngươi nói rằng nhiệm vụ giao cho hắn là đạt quán quân sao? Nếu như thua thì có hình phạt gì không?”
Huyết Nhất bình tĩnh nói: “Mục tiêu? Ta chỉ nói như vậy thôi, ta sao biết được cuộc thi lần này có những ai tham gia chứ!”
“Hả?” Khoé miệng Trương Huyễn Vân giật giật: “Ngươi cũng tuỳ hứng quá rồi đấy thì phải?”
Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí bình tĩnh nói: “Nếu ta không tuỳ hứng, ta sẽ tới làm Huyết Nhất ở quân đoàn Huyết Thần nơi chim không thèm ỉa này của ngươi sao?”
Vừa dứt lời, vẻ mặt của mọi người xung quanh đều không khỏi có chút quái dị, ai nấy đều cố nhịn cười. Không phải vậy thì sao, trên núi tuyết làm gì có loài chim nào!
“Tào Đức Trí!” Trương Huyễn Vân nghiến răng nghiến lợi nói, nhưng rất nhanh ông ấy đã mỉm cười: “Chúng ta thương lượng chút được không? Ngươi xem, Huyết Thần doanh của các ngươi đã đủ quân số từ lâu rồi, có thêm hắn cũng không tính là nhiều, bớt hắn đi cũng không tính là ít. Mà bên ta thì sao, lại đang thiếu một người nối nghiệp có thể gánh vác toàn bộ quân đoàn! Nếu hắn tới chỗ ta, ta sẽ dốc sức huấn luyện hắn, trong tương lai ít nhất cũng có thể chống đỡ được quân đoàn Huyết Thần cả trăm năm. Hơn nữa hắn có thủ đoạn có thể làm suy yếu vị diện Thâm Uyên, nói không chừng trong vòng trăm năm là có thể giải quyết hoàn toàn đại địch của chúng ta.”
Vô Tình Đấu La ngoáy ngoáy lỗ tai: “Ngươi nói gì cơ? Ta không nghe rõ.” “Ngươi chờ đấy cho ta!” Trương Huyễn Vân hung dữ nói.
Huyết Nhị không nhịn được nói: “Lão Trương, ngươi đừng nói nhảm nữa. Chỗ ngươi thiếu người thừa kế, chỗ chúng ta không thiếu sao? Hơn nữa, đứa nhỏ Vũ Lân này, tương lai đã định sẵn sẽ không ở lại Huyết Thần doanh mãi đâu.” Trương Huyễn Vân cau mày lại, đương nhiên là ông ấy đã biết rõ lai lịch của Đường Vũ Lân từ lâu.
“Cũng chưa chắc.” Người nói lời này là Vô Tình Đấu La.
“Ồ? Ngươi có thể giữ hắn lại được sao? Đây là người do Đường Môn các ngươi đưa đến đấy. Chỉ cần ngươi có thể đảm bảo giữ hắn lại, dù ở lại Huyết Thần doanh mãi cũng được.” Hai mắt Trương Huyễn Vân lóe sáng. Huyết Thần doanh là một bộ phận thuộc quân đoàn Huyết Thần, chỉ cần Đường Vũ Lân chịu ở lại đây, tương lai nhất định cũng sẽ đóng góp cho quân đoàn.
Tào Đức Trí nói: “Chờ đi, chuyện này phải xem tốc độ trưởng thành của hắn. Huyễn Vân, nếu như có một ngày chúng ta thực sự giải quyết được rắc rối của vị diện Thâm Uyên, ngươi dự định làm gì?”
Trương Huyễn Vân sững sờ một lúc, ông ấy chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này, bởi vì ông ấy chưa bao giờ nghĩ đến có thể giải quyết vấn đề của vị diện Thâm Uyên ở thế hệ của mình.
“Ta chưa từng nghĩ đến vấn đề này. Nếu có chuyện tốt như vậy, đương nhiên là ta muốn đi khắp nơi, sau đó theo đuổi những thứ hư ảo kia chăng.”
Mặc dù ông ấy không có tu vi cấp bậc Cực Hạn Đấu La, nhưng cũng chỉ kém một bước chân mà thôi. Tại sao ông ấy lại coi trọng Đường Vũ Lân như vậy, một trong những nguyên nhân của việc này chính là lần sinh mệnh triều tịch trước đây không lâu cuối cùng đã giúp ông ấy mở ra cánh cửa này. Hiện giờ, điều ông ấy còn thiếu là có thể đứng vững sau khi bước ra một bước này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook