Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1059: Nỗi nhớ trong lòng
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Hai trận đấu phía sau sẽ gặp phải cường giả như thế nào đây? Trong cuộc chiến cơ giáp, thật ra hắn không có ưu thế về kỹ xảo điều khiển, nhưng hắn có ưu thế là ba hồn linh.
Nói chung, hồn sư có một hồn linh cấp bậc như của hắn đã là cao thủ hàng đầu rồi, nhưng hắn lại dựa vào sự bồi dưỡng của huyết mạch Kim Long Vương và chút may mắn nhất định của bản thân, có tận hẳn ba hồn linh. Trong cuộc chiến hồn sư, khả năng tăng cường của ba hồn linh vốn đã không nhỏ, mà đến cuộc chiến cơ giáp thì lại càng thêm rõ ràng. Bá Vương Long của Đường Vũ Lân còn chưa ra sân đâu, mà Thôn Thực Thiên Địa của Khởi La Uất Kim Hương có thể giúp tăng cường hồn lực của hắn lên rất nhiều trong thời gian ngắn.
Đường Vũ Lân không chỉ mong đợi mình có thể đạt được giải quán quân cuối cùng, mà cũng mong rằng mình có thể gặp được đối thủ mạnh hơn nữa. Chỉ có chiến đấu với cường giả chân chính mới có thể giúp bản thân tiến bộ tốt hơn.
Đường Vũ Lân rời khỏi khoang Tinh Đấu, quay về phòng tiếp tục tu luyện. Không biết tại sao, kể từ sau ngày vẽ chân dung của Cổ Nguyệt, hắn không có tâm trạng đi uống cà phê nữa.
Trong đầu hắn ngập tràn đủ loại nghi ngờ thắc mắc về Cổ Nguyệt, Na Nhi, Cổ Nguyệt Na, mặc dù hắn đã cố gắng không nghĩ đến, nhưng những điều đó vẫn luôn không ngừng xuất hiện trong đầu hắn.
Hiện giờ Cổ Nguyệt Na vẫn còn đang trong tình trạng mất trí nhớ, hắn căn bản không có cách nào để hỏi. Nhưng ngày đó sau khi vẽ chân dung của Cổ Nguyệt theo yêu cầu của Long Vũ Tuyết, cảm giác thôi thúc đó trong lòng hắn trở nên mạnh mẽ đến mức không thể kiềm chế được.
Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Kể từ lần đầu tiên Cổ Nguyệt xuất hiện trước mặt hắn, nàng vẫn luôn là một bí ẩn với hắn. Hắn luôn tự nói với mình rằng đừng khám phá bí mật của người ta, thế nhưng cùng với việc tình cảm ngày càng sâu đậm, sao hắn lại không muốn biết chút nào được chứ?
Trong lòng hắn không khỏi cảm thấy chán nản. Thật ra căn phòng của hắn nằm ở trong núi, nhưng lại ở sát rìa ngoài núi nên vẫn có cửa sổ. Bên ngoài cửa sổ chính là vách núi cheo leo, khung cảnh có phần tráng lệ của núi phủ đầy tuyết.
Hắn đi đến bên giường, đẩy cửa sổ ra, để gió lạnh ùa vào phòng, lùa qua cơ thể và trái tim hắn. Luồng khí lạnh lẽo khiến hắn tỉnh táo hơn, thể xác và tinh thần cũng thoải mái hơn nhiều.
Cổ Nguyệt, ta không thể ích kỷ như vậy được, suy cho cùng, nàng dù sao vẫn là nàng. Chờ đến khi cuộc thi kết thúc, ta vẫn sẽ cố gắng hết sức để giúp nàng khôi phục trí nhớ. Dù nàng sẽ rời bỏ ta như trước, nhưng ta hy vọng nàng có thể là chính mình, càng hy vọng nàng có thể nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Từ nhỏ đến lớn, hắn đã trải qua quá nhiều sóng gió, so với người bình thường, tố chất tâm lý của hắn tốt hơn quá, quá nhiều. Nhưng đồng thời, trách nhiệm hắn phải gánh vác trên vai cũng quá nặng nề.
Chỉ khi ở bên đồng bạn và Cổ Nguyệt, tâm trạng của hắn mới được thả lỏng một chút. Hắn vô cùng nhớ những ngày ở học viện, nhưng bây giờ chỉ cần nghĩ tới học viện, hắn lại cảm thấy lòng đau như cắt.
Đường Vũ Lân thở một hơi dài, như muốn trút bỏ hết mọi phiền muộn trong lòng, dù thế nào cũng phải tiến từng bước một về phía trước. Cổ Nguyệt từng nói, vấn đề nàng gặp phải là vấn đề hắn không thể giải quyết được. Nàng yêu hắn, nhưng vấn đề khó khăn này lại khiến nàng không thể không rời khỏi hắn. Chỉ có một khả năng, đó chính là, nàng phải đối mặt với một đối thủ vô cùng mạnh mẽ.
Truyền Linh Tháp sao? Đúng rồi! So với Truyền Linh Tháp, hắn nhỏ bé như vậy, nhưng dù sao cũng vẫn phải đối mặt. Dù là Truyền Linh Tháp thì thế nào chứ?
Học viện Sử Lai Khắc, Đường Môn bị nổ, nhưng tổng bộ Truyền Linh Tháp ở cách đó không xa lại chỉ lo thân mình, tại sao lại vậy? Đường Vũ Lân đã nghi ngờ Truyền Linh Tháp từ lâu. Mà trong tương lai, hắn muốn xây dựng lại Học viện Sử Lai Khắc, vậy thì chắc chắn sẽ không tránh được việc va chạm với Truyền Linh Tháp. Một Học viện Sử Lai Khắc mạnh mẽ chắc chắn không phải là điều Truyền Linh Tháp muốn thấy. Huống hồ, còn liên bang thì sao? Liên bang có sẵn lòng ủng hộ việc xây dựng lại Học viện Sử Lai Khắc không?
Tất cả những điều này đều là vấn đề hắn phải đối mặt. Mà khi đối mặt với những điều này, hắn cần có thực lực và thế lực.
Mỗi khi gặp khó khăn, hắn vẫn luôn tự nhủ với mình, tại sao khó khăn lại xuất hiện, đó là vì hắn vẫn chưa đủ mạnh!
Đường Vũ Lân vô thức siết chặt nắm đấm, mỗi lần thực lực tăng lên, từng lần nhảy vọt khiến hắn dần bước tới gần đỉnh cao của giới hồn sư hơn. Hắn đang ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Hắn là hy vọng và tương lai của Học viện Sử Lai Khắc, của Đường Môn, cũng là của chính mình! Cố gắng, tiến về phía trước!
Gần đây bầu không khí trong quân đoàn Huyết Thần có chút kỳ lạ, rõ ràng là phấn khích hơn so với bình thường.
Nhất là kể từ sau khi Giang Ngũ Nguyệt nói trong quân đoàn cận chiến rằng, Kim Long Vương là huynh đệ tốt của y, là Huyết Cửu mới được thăng cấp của Huyết Thần doanh, tin tức này đã được truyền khắp quân đoàn, cũng đã trở thành chủ đề nóng trong toàn quân đoàn.
Thiếu tướng trẻ tuổi như vậy, dù ở nơi có thường có cấp bậc quân hàm rất cao như quân đoàn Huyết Thần cũng là điều chưa từng có, lại càng không cần nói đến những nơi khác.
Kim Long Vương, đó là tuyển thủ tiến vào bán kết trong cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang đấy! Điều này có nghĩa là trong số các hồn sư có tu vi dưới Tam Tự Đấu Khải ở trong quân đoàn, hắn là người mạnh nhất.
Quán cà phê ngày càng có nhiều người đến, bởi vì rất nhiều người đều nghe nói Đường Vũ Lân có thói quen tới đây uống một ly cà phê đen. Dạo gần đây, lượng tiêu thụ cà phê đen đã tăng lên mười lần, có lẽ các chiến sĩ vô thức tin rằng, uống cà phê đen có thể giúp ích cho việc tu luyện.
Trên thực tế, cà phê đen đúng là có tác dụng nâng cao tinh thần, lại thêm một số tư tưởng, quan niệm xưa cũ, quả thật đã khiến một vài người có bước đột phá nhất định trong quá trình tu luyện.
Thế nhưng, mấy ngày gần đây Đường Vũ Lân lại không xuất hiện ở quán cà phê, khiến cho rất nhiều sĩ quan muốn tận mắt nhìn thấy phong thái của người đứng đầu trong thế hệ trẻ của quân đoàn đều trở về trắng tay. Nhưng rất nhiều tin tức
về Đường Vũ Lân, bao gồm cả các video thi đấu trước đó của hắn đều bắt đầu lan truyền rộng rãi trong quân đoàn.
Đặc biệt, Huyết Thần doanh còn truyền ra một tin tức, trận sinh mệnh triều tịch lần trước xuất hiện trong doanh trại của quân đoàn khiến mọi người đều được tẩy lễ sinh mệnh nhận được lợi ích rất lớn là do Đường Vũ Lân mang đến khi đột phá cực hạn của bản thân. Tình huống cụ thể Huyết Thần doanh vẫn còn đang nghiên cứu.
Đối với việc này, dù là quân đoàn trưởng quân đoàn Huyết Thần hay các thành viên cấp cao trong quân đoàn đều ngầm đồng ý lan truyền tin tức. Trong lúc nhất thời, mặc dù Đường Vũ Lân rất ít khi xuất hiện trước công chúng, nhưng danh tiếng của hắn trong quân đoàn Huyết Thần lại chói lòa như mặt trời ban trưa.
Nhất là sau khi Lăng Vũ Nguyệt bị loại trong cuộc chiến cơ giáp vòng trước đó đã vô tình nói ra Đường Vũ Lân chính là Thương Vương tiến vào vòng bán kết, danh tiếng của hắn lại càng lớn hơn.
Người duy nhất lọt vào vòng bán kết của cả cuộc chiến hồn sư lẫn cuộc chiến cơ giáp, e là cũng chỉ có vị này mà thôi. Dù sao, bảy người còn lại rõ ràng đều có sự khác biệt. Sau khi cẩn thận quan sát phương thức chiến đấu và vũ khí của Kim Long Vương và Thương Vương, tin tức này quả thật càng khiến mọi người tin tưởng hơn.
Giang Ngũ Nguyệt có chút buồn bực uống cạn cốc rượu mạnh trước mặt, phàn nàn với muội muội ở bên cạnh: “Thất Nguyệt, muội nói xem, tên nhóc Vũ Lân này mới tới quân đoàn bao lâu chứ! Tính ra thì cũng mới chưa tới nửa năm, sao có thể tiến bộ nhanh như vậy được chứ?”
Giang Thất Nguyệt bật cười: “Sao thế, ca ca, huynh ghen tỵ với người ta à?” Giang Ngũ Nguyệt nói thẳng không hề che giấu: “Đâu chỉ là ghen tị, mà là vừa hâm mộ vừa ghen tị mới đúng! Vũ Tuyết thích hắn, thực lực của hắn thì lại tiến bộ quá nhanh. Ban đầu ta còn thấy hắn không bằng ta, nhưng mới bao lâu thôi, ta đã khó có thể với theo bóng lưng hắn rồi. Mọi người đều là con người với nhau, sao khoảng cách lại lớn như vậy chứ?”
Giang Thất Nguyệt nhún vai: “Sao ta biết được chứ. Lại nói, ta cũng rất có hứng thú với hắn, chẳng phải quan hệ giữa huynh với hắn rất tốt sao? Chi bằng, huynh giới thiệu muội muội của mình cho hắn đi.”
Giang Ngũ Nguyệt trợn trắng mắt: “Người ta đã có bạn gái rồi, còn chủ động từ chối Vũ Tuyết nữa, muội còn muốn làm gì hả?”
“Này, huynh thật sự là ca ca ruột của ta sao? Hóa ra trong mắt huynh, ta kém Vũ Tuyết nhiều lắm đúng không?” Hai tay Giang Thất Nguyệt chống nạnh, vẻ mặt căm giận.
Giang Ngũ Nguyệt vội vàng cười nói: “Đương nhiên là không phải, muội và Vũ Tuyết mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười. Với ta, đây chẳng phải là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi sao?”
Giang Thất Nguyệt bĩu môi: “Bơn bớt đi, với khả năng ăn nói vụng về của huynh, ta cũng chán chẳng buồn nói đến nữa, không theo đuổi được Vũ Tuyết cũng là do huynh đáng đời.”
Giang Ngũ Nguyệt bất đắc dĩ nói: “Ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, khi ở cùng nàng ấy, ta ăn nói ngu ngốc vô cùng. Ngay cả ta cũng muốn tự đánh mình nữa là.”
Giang Thất Nguyệt háo hức nói: “Loại chuyện như đánh huynh, ta hoàn toàn có thể làm điều đó thay huynh.”
Giang Ngũ Nguyệt tức giận nói: “Lượn đi. Mà nói đi cũng phải nói lại, muội nghĩ Vũ Lân có thể đi được bao xa trong vòng đấu phía sau?”
Giang Thất Nguyệt nhún vai nói: “Điều này có quan trọng không? Cuộc chiến hồn sư, cuộc chiến cơ giáp đều tiến vào bán kết, thế là đã đủ rồi. Điều này đã chứng minh thật ra hắn là người có thực lực tổng hợp mạnh nhất. Còn về vòng đấu phía sau, hẳn là không quan trọng nữa rồi nhỉ?”
Giang Ngũ Nguyệt nói: “Sao lại giống nhau được, nếu như thắng thêm một trận sẽ trở thành một trong hai hạng đầu, ít nhất cũng là á quân, nếu như thắng hai trận thì sẽ là quán quân. Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, chỉ có quán quân mới thực sự được mọi người nhớ đến thôi!”
Giang Thất Nguyệt khẽ than, nói: “Huynh thử nghĩ tới đối thủ vòng sau của hắn đi, huynh thấy hắn còn có thể tiếp tục tiến về phía trước không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook