Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1047: Lực phá Tu La
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Nguyên Ân Dạ Huy không hề né tránh, tay phải nắm lại đấm ra một quyền, nghênh đón trực tiếp đối thủ trên không trung.
Tu La Vương hừ lạnh một tiếng, móng vuốt sắc bén hơi ấn xuống. Đôi Huyết Sư Trảo này của hắn ta vô cùng sắc bén, hơn nữa lại có uy lực vô song, trực tiếp tóm lấy nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy. Trong đầu hắn ta đã lập tức xuất hiện hình ảnh chiến đấu tiếp theo. Trước tiên dùng vuốt phế đi cánh tay của đối thủ, sau đó từ trên trời đáp xuống, tấn công liên tục phá vỡ chiến giáp của đối thủ, cuối cùng kéo hai chân đối phương, xé xác đối thủ ra thành từng mảnh.
Thế nhưng, suy nghĩ này chỉ mới lóe lên trong đầu hắn ta, hắn ta đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Khi Nguyên Ân Dạ Huy vung nắm đấm này ra, xung quanh bỗng trở nên vô cùng yên tĩnh, tiếng rít gào của không khí đột nhiên biến mất, bầu không khí như thể đã đóng băng lại vậy. Sau đó, rõ ràng hắn ta nhìn thấy móng vuốt của mình đã đánh trúng tay đối phương, nhưng lại không có cảm giác va chạm, mà mềm nhũn như thể cắt vào bông vậy.
Sau đó, từ trong đống bông mềm mại đấy truyền đến một cảm giác mềm dẻo khó tả, khiến cơ thể hắn ta lệch sang một bên.
Phải biết rằng, hắn ta cực kỳ tự tin vào lực lượng và tốc độ của mình, hắn ta cũng biết Nguyên Ân Dạ Huy nổi tiếng nhờ vào lực lượng, nhưng hắn ta không nghĩ rằng mình sẽ thua khi hai vuốt đấu với một quyền. Điều khiến hắn ta càng không thể hiểu nổi là, tại sao một cú đấm nhìn đơn giản như vậy lại giống như một vòng xoáy, khiến cơ thể hắn ta có chút mất kiểm soát.
Ngoài ra còn có một lực hút xoay tròn kỳ lạ truyền ra từ trong nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy, hơn một nửa lực tấn công ẩn chứa trong móng vuốt của hắn ta đã bị hoá giải, ngay sau đó, lực lượng xoay tròn này đột nhiên đảo ngược, hai lực vòng xoáy xoay tròn theo hai hướng khác nhau nháy mắt hợp lại làm một, tạo ra một khoảng cách không thể ngăn lại.
Kinh nghiệm chiến đấu của Tu La Vương cực kỳ phong phú, hắn ta vội vàng thu tay lại, đồng thời tập trung hồn lực để phòng ngự toàn diện.
Một tiếng “Ầm!” vang lên, cả người hắn ta lập tức bay ngược ra mấy chục mét, rơi xuống đất.
Tất cả những điều này nói thì chậm, nhưng xảy ra lại nhanh như chớp. Trong mắt khán giả, những gì bọn họ nhìn thấy là hai bên tới gần nhau, cơ thể Nguyên Ân Dạ Huy ngày càng lớn hơn, sau đó một quyền đánh bay Tu La Vương.
Sau khi rơi xuống đất, Tu La Vương lập tức gầm lên giận dữ. Cơ thể hắn ta nửa ngồi, hồn hoàn thứ ba sáng lên, ngay sau đó, hắn ta vung đôi Huyết Sư Trảo của mình ra, trảo ảnh giăng đầy trời, trông như một biển máu bao trùm lấy Nguyên Ân Dạ Huy, chặn đứng tất cả con đường nàng ấy có thể tiến lên.
Nguyên Ân Dạ Huy vẫn rất bình tĩnh, tiến lên một bước lớn, lại tung ra một cú đấm. Khác với cú đấm lần trước, lần này nàng ấy dùng sức thu cánh tay lại, đồng thời hồn hoàn thứ ba trên người nàng ấy cũng toả sáng, Kim Cương Thái Thản! Toàn thân nàng ấy lập tức được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng sẫm. Khi cú đấm này được tung ra, không khí trên cả sân đấu như thể đã bị rút sạch vậy.
Trảo ảnh đầy trời bỗng xoay tròn trước nắm đấm của nàng ấy, trông giống như một vòng xoáy xuất hiện ở giữa biển máu. Bước chân của Nguyên Ân Dạ Huy thay đổi, đấm liên tiếp ba quyền, bốn vòng xoáy xuất hiện trong biển máu. Vòng xoáy trong nháy mắt hòa vào trong, biển máu tan vỡ, quyền ý khủng bố ngưng tụ lại trong lúc bùng nổ, đánh về phía Tu La Vương.
Đây là hồn kỹ gì vậy?
Tu La Vương giơ hai tay lên trước mặt, trong tiếng nổ, hắn ta bị đánh bay ngược ra sau. Chiến giáp trên người hắn ta nhanh chóng sáng lên, lúc này mới chống đỡ được đòn tấn công của Nguyên Ân Dạ Huy.
Nếu như dùng bốn chữ để hình dung Nguyên Ân Dạ Huy, vậy thì giản dị chất phác chắc chắn là phù hợp nhất. Mỗi một cú đấm của nàng ấy như thể đều tuân theo chân lý, trông thì không có khí thế gì đặc biệt nhưng lại bùng nổ sức mạnh khó bề tưởng tượng.
Lúc này, Nguyên Ân Dạ Huy đã hoàn toàn đắm chìm trong quyền ý. Kể từ khi nhận rõ con đường của mình, nàng ấy đã dung hợp tất cả hồn kỹ vào trong Vân Oa Thần Quyền. Nói một cách đơn giản, những hồn kỹ trước đó của nàng ấy, giờ
đây đều là một phần của Vân Oa Thần Quyền. Nàng ấy liên tục dung hợp hoàn hảo hồn kỹ của mình vào trong quyền pháp mình tự sáng tạo ra, kết hợp hoàn toàn tuyệt học Đường Môn, hồn kỹ võ hồn song sinh, lý giải của nàng ấy về quyền ý và những quan sát về sự biến hoá của mây trên đỉnh núi, từ đó mới hình thành nên Vân Oa Thần Quyền.
Mấy tháng nay, nàng ấy tập trung tu luyện, thực lực tăng vọt. Vân Oa Thần Quyền đã có nguyên mẫu hoàn chỉnh, bùng nổ sức chiến đấu mạnh mẽ nhất.
Tu La Vương cố gắng ổn định cơ thể nhưng sắc mặt hắn ta lại trở nên khó coi. Hắn ta đã từng xem video thi đấu của Nguyên Ân Dạ Huy. Từ trong video có thể thấy, đối thủ này có vẻ như cũng chẳng có gì cả, chỉ dựa vào lực lượng mạnh mẽ của võ hồn Đại Lực Thần Viên gì đó để chiến thắng từng trận đấu một, cũng không có điểm gì hơn người.
Nhưng hôm nay, sau khi chính thức chiến đấu, hắn ta mới biết mình sai lầm nghiêm trọng đến mức nào. Thực lực của người trước mắt vượt xa phán đoán của hắn ta. Chỉ với hai lần va chạm thôi, thực lực đối phương thể hiện ra tuyệt đối không kém hắn ta.
Tất cả sự khinh thường vào giờ phút này đều biến mất. Tu La Vương lại một lần nữa đứng lên, đôi cánh màu máu sau lưng dang rộng, hồn hoàn thứ hai sáng lấp lánh, một tầng ánh sáng như tia chớp bao trùm toàn thân hắn ta. Hắn ta chỉ hơi lắc người là đã đến bên cạnh Nguyên Ân Dạ Huy. Hắn ta vung mạnh một vuốt ra, một trảo ảnh màu máu trong chớp mắt đã đến bên người Nguyên Ân Dạ Huy.
Nhưng hắn ta vẫn không dừng lại, đôi cánh màu máu sau lưng khẽ vỗ, nhanh chóng bay sang một bên khác, lại vung ra một vuốt khác.
Giống như Nguyên Ân Dạ Huy tự sáng tạo hồn kỹ, hắn ta cũng có hồn kỹ tự sáng tạo, hắn ta đặt tên hồn kỹ của mình là Thiểm Điện Tu La Trảo. Lấy hồn kỹ thứ nhất Huyết Sư Trảo, hồn kỹ thứ hai Thiểm Điện Phụ Thể làm cơ sở, kết hợp với tu vi mạnh mẽ, liên tục tung ra những đòn tấn công mạnh mẽ trong khi di chuyển với tốc độ cao. Với lực tấn công của hồn sư hệ cường công, kết hợp tốc độ của hồn sư hệ mẫn công, dựa vào Thiểm Điện Tu La Trảo, hắn ta đã chiến thắng vô số cường địch.
Quả nhiên, ở phương diện tốc độ Nguyên Ân Dạ Huy không theo kịp hắn ta. Thái Thản Cự Viên có thân hình khổng lồ, thứ nàng ấy am hiểu cũng không phải là tốc độ. Sử dụng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, nàng ấy đã tránh được đòn tấn công của Tu La Vương mấy lần, nhưng cũng có chút chật vật.
Nguyên Ân Dạ Huy không vung nắm đấm nữa, chỉ nhanh chóng né tránh, rất nhanh, trên chiến giáp của nàng ấy đã bắt đầu xuất hiện từng vết xước. Tốc độ đối phương quá nhanh, tuy rằng có thể tạm thời phòng ngự được đòn tấn công của hắn ta, nhưng nếu cứ tiếp tục kéo dài thì chắc chắn sẽ bất lợi cho Nguyên Ân Dạ Huy. Tu La Vương giống như một tia chớp màu máu, liên tục xoay quanh nàng ấy, vừa tiêu hao sức lực của Nguyên Ân Dạ Huy vừa tìm kiếm sơ hở chí mạng của nàng ấy.
Tu La Vương chẳng hề lo lắng Nguyên Ân Dạ Huy sẽ giải phóng hồn kỹ mạnh hơn. Nếu như nàng ấy thật sự làm vậy thì lại càng là điều hắn ta muốn thấy. Hồn kỹ càng mạnh, tiêu hao cũng càng lớn, giải phóng một cách mù quáng sẽ chỉ mang lại càng nhiều cơ hội hơn cho hắn ta mà thôi.
Hiển nhiên là Nguyên Ân Dạ Huy cũng biết rõ điều này, vậy nên nàng ấy không giải phóng bất cứ hồn kỹ nào, chỉ dùng Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ chạy xung quanh, bình tĩnh giữ nắm đấm của mình ở hai bên người.
Mặc dù toàn thân Tu La Vương đều tỏa ra ánh sáng khát máu, nhưng lúc này hắn ta lại vô cùng tỉnh táo. Nguyên Ân Dạ Huy thoạt nhìn thì trông có chút chật vật, nhưng không hề hoảng loạn, vẫn vô cùng bình tĩnh ứng phó. Ưu thế mà hắn ta giành lại không hề rõ ràng như vẻ bề ngoài.
Nhưng hắn ta cũng không hề sốt ruột, hắn ta không tin Nguyên Ân Dạ Huy có thể cứ bình tĩnh ứng phó như vậy mãi được. Nếu cứ tiếp tục tiêu hao thì sẽ rất có lợi cho hắn ta, chẳng qua chỉ là liên tục sử dụng hồn kỹ thứ nhất và thứ hai mà thôi. Mặc dù Kim Cương Thái Thản của Nguyên Ân Dạ Huy có khả năng phòng ngự không tệ, nhưng hiển nhiên là sẽ tiêu hao lớn hơn.
Bỗng nhiên, Nguyên Ân Dạ Huy lảo đảo, dưới nách xuất hiện một sơ hở lớn. Ánh mắt Tu La Vương nhìn chằm chằm vào đó, đang định tấn công, nhưng khi Huyết Sư Trảo vừa duỗi ra thì bỗng khựng lại. Hắn ta nhảy mạnh lên trên không trung,
không chọn tấn công dưới nách mà lại chọn tấn công phần đầu của Nguyên Ân Dạ Huy. Muốn dùng sơ hở để lừa ta vào bẫy, nào có dễ như vậy.
Nhưng đúng lúc này, Nguyên Ân Dạ Huy đang lảo đảo lại tung ra một cú đấm, dường như là đang tấn công, không khí?
Không sai, chính là không khí.
Ánh mắt Tu La Vương trong nháy mắt cứng đờ, bởi vì hắn ta phát hiện ra, không khí xung quanh bỗng xuất hiện một lực hút đáng sợ. Tay phải Nguyên Ân Dạ Huy tung ra một cú đấm, đánh vào không khí, mà tay trái của nàng ấy thì lại làm động tác ấn xuống. Một lực lượng đáng sợ khó có thể hình dung được bỗng chốc bùng nổ từ trên người nàng ấy. Hồn hoàn thứ tư cũng theo đó sáng lên.
Cự Ma Thái Thản! Ngay sau đó, hồn hoàn thứ sáu cũng sáng lấp lánh.
Tu La Vương chỉ cảm thấy da đầu mình như nổ tung. Đến cấp bậc Hồn Thánh, khi thật sự gặp nguy hiểm đều sẽ xuất hiện cảm ứng. Hắn ta vẫn luôn tin tưởng vào trực giác của mình, không hề do dự giải phóng hồn hoàn thứ bảy, cơ thể thay đổi nhanh chóng trong không trung, trong lúc bị hút vào, hắn ta đã trực tiếp biến thành một con sư tử khổng lồ màu máu.
Chính là chân thân Huyết Sư!
Tiến vào trạng thái Võ Hồn Chân Thân, tất cả năng lực tấn công phòng thủ của hắn ta đều tăng lên gấp bội. Mặc dù hắn ta không biết Nguyên Ân Dạ Huy đang làm gì, nhưng hắn ta tin chắc rằng mình có thể thoát khỏi dù đối phương có dốc hết sức tấn công.
Đó là một vòng xoáy cực lớn. Lúc này ngay cả khán giả cũng đều có thể nhìn rõ vòng xoáy có màu vàng nhạt, mà trung tâm của vòng xoáy là toàn bộ sân đấu. Từ màu vàng nhạt ở ngoài cùng đến màu vàng đậm ở xung quanh Nguyên Ân Dạ Huy, đều đồng loạt nở rộ khi cú đấm kia được tung ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook