Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Xung quanh là vòng vây kim long do chiêu Kim Long Hám Địa hình thành ra, sau lưng hắn lại xuất hiện những đạo thương mang dày đặc. Dù cho có thể liều chết xông ra ngoài thì hắn cũng phải thân mang trọng thương, cho nên chỉ có thể phản đòn thì mới có thể có một chút cơ hội sống sót được.

Nhưng Đường Vũ Lân làm sao có thể cho hắn cơ hội làm như vậy được cơ chứ! Khi mũi kim nhọn màu lam đó nhanh chóng né tránh ở trong đợt thương mang dày đặc đó, dựa vào tinh thần lực cường đại tiến hành phán đoán và tránh né đúng lúc. Lúc này ở trong hai mắt của Đường Vũ Lân, có hai đường quang mang giống như tia tử điện đột nhiên bắn ra, trực tiếp chiếu thẳng lên trên mũi kim màu lam đó.

Tử Cực Ma Đồng

Tinh thần xung kích!

U Linh Vương thấy vậy thì cũng không hệ kinh sợ tí nào cả mà ngược lại còn rất vui mừng là đằng khác, lam quang ở trên mũi kim lam sắc đó bạo tăng, hắn nghĩ thầm: "Muốn đấu tinh thần lực với ta sao?" Đây mới chính con bài áp đáy hòm của hắn ta đây mà!

Tuy nhiên, vào thời khắc mà tinh thần lực của song phương va chạm vào nhau, hắn đột nhiên phát hiện ra, thế giới tinh thần lực của Đường Vũ Lân giống như là vực sâu không đáy vậy, khoảnh khắc tiếp theo, hắn chỉ có thể cảm giác được toàn thân của mình nhẹ ấm lên, cảm thấy thoải mái đến khó tả. Tinh thần của bản thân thế mà đã hoàn toàn bị tinh thần chi hải của đối phương bao bọc lại rồi.

Làm sao có thể chứ? Hắn đã tiếng nhập vào trong cảnh giới Linh Uyên Cảnh rồi à! Chỉ là tu vi bảy vòng hồn hoàn thôi thế mà lại có thể tiến vào trong Linh Uyên cảnh được rồi, nó thật sự là một chuyện khó có thể làm được. Chẳng phải cái tên Kim Long Vương này giỏi nhất chỉ là sức mạnh cùng với lực bạo phát thôi sao? Tại sao lại......

Cũng không có tại sao cái gì cả. Tiếp sau đó, trăm ngàn đạo thương mang được giải phóng ra, mũi kim lam nhạt ở bên trong một chuỗi những âm thanh va chạm thanh thuý đó, nó cứ từ từ bị vỡ vụn và bị ném đi.

Thân ảnh của U Linh Vương lại lần nữa xuất hiện ở giữa không trung, nhưng hắn đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, tám con kim long từ chiêu Kim Long Hám Đại lao nhanh giống như là tia chớp không ngừng truy đuổi hắn, chúng liên tục bắn phá võ hồn chân thể đang hư ảo ở trên người hắn.

Tám tiếng oanh kích dồn dập vang lên. Lực bạo phát khủng bố ở bên trong không khí được giải phóng ra. Không thể không nói, năng lực có thể kháng cự được với đòn đánh này của U Linh Vương thật sự là vô cùng cường đại. Bởi vì công kích mỗi một lần va chạm vào lên trên người hắn thì cơ thể của hắn chỉ có thể co nhỏ lại được một chút mà thôi. Dưới khả năng phòng ngự của đấu khải, nó đã đem phần lớn lực công kích của Đường Vũ Lân thanh lọc qua, do đó nguyên chủ cũng không phải chịu quá nhiều sát thương.

Đáng tiếc là dù có là như thế thì cho đến cuối cùng cũng không có cách nào có thể cứu lấy được hắn cả. Khi Hoàng Kim Long Thương bỗng nhiên hoá thành một đạo tia sét từ trong tay Đường Vũ Lân bay ra, lúc nó bay tới trước mặt hắn nó đã mang theo một luồng khí huyết chi lực vô cùng dày đặc. Lúc đó cũng là lúc mà kết quả của cuộc chiến cũng đã được định đoạt rồi.

U Linh Vương cố gắng dùng hai tay của mình để nắm chặn lại Hoàng Kim Long Thương, nhưng khi Hoàng Kim Long Thương bay đến ở trước mặt hắn, nó đã triệt để biến thành màu kim hồng, thương mang kim hồng này khi tiếp xúc lên trên người hắn, u linh vương chân thể của hắn đã bị oanh kích cho thủng lỗ chỗ, từ đó dẫn đến trạng thái khí hoá, cuối cùng thì thương mang của Đường Vũ Lân cũng đã đâm xuyên qua người hắn, nó lưu lại ở trên người hắn một cái lỗ rất lớn.

Lúc Hoàng Kim Long Thương đang sắp bắn tới phía bên kia của sân thi đấu thì nó đã được Đường Vũ Lân thu hồi lại từ hư không.

"Ngươi...." U Linh Vương vừa nói ra được một chữ, ngay sau đó, cơ thể của hắn đã đột nhiên đã tan rã ra, rồi hoá thành từng điểm quang mang biến mất ở trên sân thi đấu.

"Số ba mươi ba, chiến thắng!" Âm thanh của trọng tài vang vọng khắp toàn sân.

Đường Vũ Lân thu hồi Hoàng Kim Long Thương chống nghiêng lên trên mặt đất, đầu còn lại của mũi thương thì chĩa xéo lên trời cao.

Vào lúc đó, toàn bộ cả trường thi đấu đều sôi trào hẳn lên.

Mặc dù người ủng hộ cho Kim Long Vương chiếm một lượng rất lớn ở đây, nhưng mà có mấy ai lại có thể nghĩ đến là người này lại có thể trong một thời gian ngắn như thế mà đã có thể đánh thắng được U Linh Vương rồi cơ chứ? Trước đó là ai đã nói là U Linh Vương chiếm ưu thế hơn đó hả? Ai nói là U Linh Vương có khả năng có thể miễn nhiễm được với một lượng lớn sát thương chứ? Kết quả này là sao đây?

Kết quả là từ đầu đến cuối, toàn bộ các khán giả đều không có thể thấy ra được khả năng miễn nhiễm đó của U Linh Vương ở đâu cả, từ đầu đến cuối, họ đều chỉ thấy Đường Vũ Lân đem U Linh Vương áp chế cho đến chết mà thôi. Sau một chuỗi bạo phát thì U Linh Vương liền đã lâm nguy rồi.

Bình luận viên lúc này đã hận tìm không được một cái lỗ để chui xuống rồi, cái đó có giống như là bị khắc chế rồi sao? Ngược lại lại giống như là bị khắc chế ngược lại vậy! U Linh Vương ở trong tổ đội của hắn cũng được xem như là một nhân vật rất nổi bật rồi, nhưng làm sao ở ngay trước mặt Kim Long Vương này lại trở nên yếu đuối đến như thế này chứ? Đây đơn giản là một trận chiến thắng áp đảo hoàn toàn, từ đầu cho đến cuối, U Linh Vương đều không có một nửa điểm cơ hội.

Sự thật thì đúng là như vậy, U Linh Vương đã bị khắc chế rồi. Khí tức huyết Kim Long Vương dương cương đó của Đường Vũ Lân đã phát huy ra tác dụng khắc chế đối với hắn, khả năng khắc chế này thậm chí còn có thể trên cả khả năng ảnh hưởng của thuộc tính ánh sáng gây ra.

U Linh Vương là một loại vô thuộc tính, mặc dù nó có sự kiêng kỵ đối với các thuộc tính như ánh sáng và thần thánh, nhưng nó cũng không phải là hoàn toàn không có sức phản kháng lại được, vì u linh cũng chỉ là mang thuộc tính âm chứ không phải là thuộc tính mặc ám. Mà đối với luồng năng lượng chí cương chí dương đó của Đường Vũ Lân, vừa hay là đã có thể khắc chế được tính âm hàn của U Linh Vương này. Kết quả cũng đã quá rõ ràng để có thể thấy được rồi.

Đường Vũ Lân không chỉ là chiến hồn sự hệ cường công, mà hắn đồng thời cũng là một chiến hồn sư hệ khống chế nữa! Trên phương diện tốc độ mặc dù U Linh Vương chiếm ưu thế hơn, nhưng ở trước kỹ năng khống chế của Đường Vũ Lân đó thì tốc độ của đối phương dù có nhanh hơn nữa thì liệu có thể phát huy ra được bao nhiêu đây chứ? Đó là còn chưa kể đến Đường Vũ Lân còn có năng lực bạo phát về tốc độ nữa. Trên thực tế thì ở trong trận chiến này, Đường Vũ Lân thậm chí đến ngay cả đến huyết hồn dung hợp kỹ của mình cũng đều chưa có sử dụng qua mà đã giành chiến thắng rồi, nếu so với trận đấu cuối cùng ở vòng đấu luân lưu trong tổ đội thì mức độ khó khăn để giành được chiến thắng ở trong trận đấu này, cũng đã xem như là dễ dàng hơn vài phần so với trước rồi.

Mười sáu người chọn ra tám người bước tiếp, hắn giành thắng lợi ở trận này! Điều này cũng có nghĩa là Đường Vũ Lân đã có thể bước được vào trong tám người mạnh nhất của cuộc thi này rồi.

Trong tay cầm Hoàng Kim Long Thương nhẹ nhàng vẫy chào các khán giả, sau đó Đường Vũ Lân được nữ nhân viên phục vũ dẫn hắn đi ra khỏi sân thi đấu.

Vừa bước đi, kim quang ở trên người hắn cũng dần dần mờ nhạt dần, hắn thu hồi Long Nguyệt đấu khải lại. Nữ nhân viên phục vụ nhân lúc đó cũng đã lén nhìn hắn một cái, mặc dù không thể thấy được diện mạo của hắn, nhưng vào khoảnh khắc lúc thu hồi đấu khải vừa rồi đó thì nàng vẫn có thể mơ hồ thấy được một chút dung mạo thật của hắn.

Wow, thật là một gương mặt hoàn mỹ mà! Hắn chắc chắn là rất đẹp trai nha?

Nhịp tim ở trong lòng của nữ nhân viên phục vụ nảy lên liên hồi, nàng không khỏi có chút si mê nhìn về phía Đường Vũ Lân. Nàng thầm nghĩ: "Tuổi tác của hắn nhất định là cũng không có quá lớn, lại còn mạnh đến như thế nữa. Nếu như, nếu như ta có được một người bạn trai như thế này vậy thì tốt quá rồi!"

Sau khi đi ra khỏi sân thi đấu, hắn lại lần nữa quay về bên trong phòng nghỉ ngơi, Đường Vũ Lân yên lặng hồi tưởng về những gì đã xảy ra ở trong trận chiến vừa rồi. Lực bạo phát của bản thân hắn lại lần nữa đã được gia tăng rồi, điều đó cũng có nghĩa là khả năng điều khiển đối với cơ thể cũng đã được tăng cường. Từ sau khi hồn hoàn huyết mạch Kim Long Vương đó tăng lên đến vòng thứ năm thì uy năng của long hạch cũng đã tăng lên hơn gấp đôi rồi. Cho dù hắn hoàn toàn không có sử dụng đến Lam Ngân Hoàng thì lực chiến đấu của bản thân cũng đã vượt qua các tinh anh ở trong cấp độ hồn thánh rồi. Chắc hẳn là đã có thể ngạnh cứng được cùng với cấp độ hồn đấu la có nhị tự đấu khải cũng không có vấn đề gì.

Vẫn là cần phải tiếp tục nỗ lực hơn nữa thì mới được! Chiến thắng được Huyết Cửu mới là mục tiêu chính của bản thân hắn.

Đúng vậy, Huyết Cửu, tam tự đấu khải sư, cấp độ Phong Hào Đấu La. Đó mới chính là mục tiêu thực sự của hắn. Một khi hắn có khả năng có thể chiến thắng được Huyết Cửu thì hắn cảm thấy bản thân mình đã có tư cách để có thể bắt đầu tạo ra kim loại cơ bản để chế tạo ra tam tự đấu khải cho riêng mình rồi.

Đường Vũ Lân có niềm tin rằng, sau khi tu vi của bản thân đạt đến cấp độ hồn thành thì chắc hắn là có thể mặc được tam tự đấu khải rồi, dựa vào năng lượng mà hai đại hạch tâm năng lượng cung cấp cho hắn thì cũng đã đủ để có thể duy trì được cho sự tiêu hao trong lúc vận hành tam tự đấu khải rồi.

Ngay khi Đường Vũ Lân đã kết thúc cuộc thi đấu, Diệp Tinh Lan đã rơi vào trong một trận khổ chiến.

Ánh kiếm sáng như dải ngân hà xuyên qua không trung mà đánh vào bên trên thanh trường đao khổng lồ của đối thủ. Bên trong tiếng va chạm đến chói tai đó, Diệp Tinh Lan bị bật ngược trở lại, thân kiếm hợp nhất lại lần nữa bị tách ra, bước chân lảo đảo lùi lại về phía sau.

Nàng xếp hạng hai ở trong tổ đấu của mình nên chính vì thế mà đối thủ của nàng phải là một người xếp hạng một ở trong một tổ đấu khác.

Đối thủ của Diệp Tinh Lan, ở trên đỉnh đầu của đối phương có ghi số hiệu số chín! Đây cũng là số duy nhất có một chữ số có thể lọt được vào trong giai đoạn chung kết lần này.

Cửu Hào Ma Đao! Đây chính là danh hiệu của hắn.

Hắn là một người có thân hình cao lớn, cường tráng không kém gì so với Long Dược, bởi vì khuôn mặt của hắn bị hệ thống che dấu đi nên nhìn không ra được dung mạo thật của hắn. Từ ngoài có thể thấy, hắn có thân hình cực kỳ cao lớn, toàn thân đều toát ra một loại khí tức cuồng dã, trong tay còn đang cầm một thanh cự đao, đó cũng chính là võ hồn của hắn, cự đao dài hơn bốn thước, bên phía quân phương công bố tên gọi của thành đao này gọi là Trảm Long Đao.

Toàn thân Trảm Long Đao này đều có màu đỏ sẫm, ở trên lưỡi đao còn có thể thấy được những đường hoa văn kỳ dị, những hoạ tiếc đó giống như là hình những con chân long bị chặt ra vậy. Ở trên thân đao, tám vòng hồn hoàn bốn tím bốn đen chớp nháy, chính là tu vi hồn đấu la tám vòng hồn hoàn!

Đấu khải đó ở trên người hắn cũng có màu đỏ sẫm, hắn cùng với bản thân Trảm Long Đao cũng có vài phân tương tự. Chỉ cần một tiếng nộ hống của hắn thôi là đã có thể đem không gian này chấn động làm cho vỡ nát đi.

Diệp Tinh Lan chưa bao giờ gặp qua một đối thủ có khí thế cường thịnh đến như thế cả. Sức mạnh khủng bố đối phương lớn đến độ có cảm giác như là có thể dời non lấp bể vậy.

Trước khí thế mạnh mẽ như vậy của đối phương thì chiêu thân kiếm hợp nhất này của nàng dù sao đi nữa thì cũng không có cách nào có thể hoàn toàn phát huy ra được. Kiếm ý của bản thân nàng phải chịu sự quấy nhiễu cực kỳ lớn.

Chapter 1045 Cuồng phong đam ma

Nhạc Chính Vũ và Hứa Tiểu Ngôn cũng đang theo dõi trận thi đấu này. Chỉ là lúc này vẻ mặt của hai người rõ ràng là đều trở nên có một chút khó coi.

"Ồ, Tinh Lan làm sao mà ngay vòng một đã gặp phải hắn rồi vậy? Thế này cũng thật là quá xui xẻo rồi đi." Hứa Tiểu Ngôn thở dài nói một câu.

Nhạc Chính Vũ nói: "Cái này cũng chưa chắc là chuyện xấu, đối với chúng ta mà nói thì dục vọng chiến đấu luôn đều phải không bao giờ thiếu được, thay vào đó là phải luôn đối mặt với những đối thủ cường đại hơn, để từ đó có thể kích thích được cực hạn của bản thân mình. Dù cho Tinh Lan có thua trận một trận này đi nữa thì chắc hẳn đối với cô ấy cũng là có tác dụng trợ lực không nhỏ trong bước đường phát triển của nàng về sau này. Khả năng dùng đao pháp của đối phương đã đạt đến trình độ này quả thật là không phải thứ mà chúng ta hiện giờ có thể có khả năng đối phó lại được, tên gia hỏa này, sớm đã trở thành tam tự đấu khải sư rồi thì mới phải chứ, nhưng vì nhân duyên quá kém hay là do thiếu tiền hay gì đó mà mãi cho đến giờ vẫn là ở trong trạng thái nhị tự đấu khải sư mà thôi, nhưng không nghĩ đến lần này vô tình lại gặp trúng tên này, không ngờ lại trở thành một trận đấu náo nhiệt đến như thế này."

Đối thủ chính là Đao Ma Tư Mã Kim Trì, Sư đoàn trưởng của Sư đoàn Cuồng Phong bên phía quân đoàn Nam Phương, hắn có cấp bậc quân hàm Đại tá. Trong quân đoàn Nam Phương này hắn có biệt danh là Phong Đao Ma. Hắn ta dường như là một tồn tại bất khả chiến bại ở bên trong quân đoàn. Ngoại trừ quân đoàn trưởng cùng với một số vị đỉnh cấp ở bên trong quân đoàn ra thì hắn gần như là bất khả chiến bại. Trong toàn bộ quân đoàn, tất cả những người có tu vi tam tự đấu khải sư có tám vòng hồn hoàn đều không có người nào có thể là đối thủ của hắn cả.

Tên này mê luyện đao đến mức cuồng si, năm nay hắn đã bốn mươi hai tuổi rồi, sở thích yêu thích nhất của hắn ta chính là tìm người để tỷ thí. Lúc đầu, hắn bị quân đoàn trưởng của quân đoàn Nam Phương, cũng là ông nội của Nhạc Chính Vũ tuyển mộ vào bên trong quân đoàn. Lúc bình thường không có chuyện gì thì hắn hay tìm các cường giả ở bên trong quân đoàn để mà thách đấu, ngoài ra phong cách chiến đấu của hắn còn rất điên cuồng, thường xuyên làm bị thương đến các chiến hữu đối chiến với mình, hắn ta ở bên trong quân đoàn này đều làm cho mọi người thấy đều phải khiếp sợ hắn.

Dám khiêu chiến luôn cả quân đoàn trưởng, toàn bộ cả quân đoàn Nam Phương này cũng chỉ có một người như hắn mà thôi. Chỉ khi hắn bị quân đoàn trưởng đánh bại hết lần này đến lần khác, rồi lại bị đánh bại hết lần này đến lần khác. Lúc này thì hắn mới đối với ông nội của Nhạc Chính Vũ thật sự là sinh ra lòng tâm phục khẩu phục rồi. Nếu không mà nói thì liệu ai có thể lưu lại được người có tính cách này như hắn đây, lại ở bên trong quân đoàn được cơ chứ?

Cuồng Phong sư đoàn là sư đoàn mạnh nhất của quân đoàn Nam Phương, đây vốn là một sư đoàn cơ giáp, nhưng điều kỳ lạ là dù bản thân hắn là sư đoàn trưởng, nhưng Tư Mã Kim Trì lại không có thể điều khiển được cơ giáp. Hắn chỉ dựa vào một thanh Trảm Long Đao, nhị tự đấu khải sư, đã có thể ngạo thị thiên hạ rồi.

Ông nội của Nhạc Chính Vũ vẫn luôn cố ý áp chế hắn lại, không có trợ giúp hắn nhanh chóng trở thành tam tự đấu khải sư, là bởi vì muốn hắn có thể có thêm được nhiều tích luỹ hùng hậu hơn nữa. Theo như những gì mà vị quân đoàn trưởng của quân đoàn Nam Phương này nói thì một khi mà tên Tư Mã Kim Trì này có thể tiến giai lên đến cảnh giới Phong Hào Đấu La, như vậy thì hắn nhất định sẽ trở thành một tồn tại đỉnh cao ở đương thời, một khi mà hắn có thể trở thành Siêu Cấp Đấu La, thậm chí có thể thử xung kích lên cả cảnh giới Cực Hạn Đấu La cũng đều là có khả năng đó. Tương lai sau này, hắn nhất định sẽ là người đem quân đoàn Nam Phương này trở thành một ngôi sao chói sáng nhất.

Đáng tiếc là, sau khi đã kiểm tra qua một chút năng lực thống soái của vị này thì kết quả cho ra là nhiều nhất hắn chỉ có thể trở thành một mảnh tướng mà thôi. Đây cũng là lý do tại làm sao mà dựa vào thực lực này của hắn mà mãi cho đến nay vẫn không thể trở thành Tướng quân được.

Ông nội của Nhạc Chính Vũ lần này đã hứa với hắn, chỉ cần hắn có thể đạt được ngôi vị quán quân ở trong cuộc thi này vậy thì ông sẽ chế tạo ra một bộ tam tự đấu khải cho hắn. Dùng phần thưởng này để khích lệ hắn trở thành quán quân của cuộc thi này.

Vì thế nên ở trong tổ đấu bên phía nam của bọn họ, hắn chính là người đứng hạng nhất. Nhạc Chính Vũ chỉ có thể đành cạnh tranh vị trí thứ hai ở trong tổ đấu của mình mà thôi. Chỉ tiếc là hắn cũng đã thua trước U Linh Vương luôn rồi.

Khi Nhạc Chính Vũ và Hứa Tiểu Ngôn vừa đi đến quân đoàn Nam Phương, Tư Mã Kim Trì vốn là không có xem trọng bọn họ cho lắm. Nhưng tục ngữ nói không đánh không quen biết, Nhạc Chính Vũ ở bên trong trận đấu cùng với hắn đã có thể kiên trì được qua mười phút mà không thua. Điều này khiến cho Tư Mã Kim Trì phải nhìn hắn bằng một con mắt khác, thầm cảm thán một câu, đúng là hổ phụ sinh hổ tử đây mà.

Tuy nhiên, cũng chính bởi vì là đã giao thủ qua với hắn rồi nên Nhạc Chính Vũ mới biết được rất rõ là thực lực của người này đáng sợ đến mức như thế nào. Tu vi của hắn mặc dù chỉ là hồn đấu la thôi nhưng lực chiến đấu của hắn ở trên thực tế thì đã có thể vượt qua đại đa số các cường giả cấp Phong Hào Đấu La rồi.

Lúc trước ở trong các tỷ lệ đặt cược thì tỷ lệ đặt cược của người này chỉ có là một bồi hai, vẫn là cao hơn Đường Vũ Lân, là ứng cử viên xếp hạng hai cho khả năng tranh đoạt vị trí quán quân lần này. Hắn chỉ đứng sau một tên khác biến thái hơn mà thôi.

Diệp Tinh Lan ở trong trận đấu đầu tiên của vòng mười sáu người chọn ra tám người lại gặp phải tên Cuồng Phong Ma Đao Tư Mã Kim Trì này, vận khí có thể nói là cực kỳ tệ, nhưng cũng không có cách nào khác cả.

Tư Mã Kim Trì đem thanh trảm long đao khổng lồ đó gác ở trên vai, thấy được thiếu nữ ở phía xa đang rơi xuống đó, ở trong lòng hắn cũng không khỏi có chút kinh ngạc. Thông qua sự ba động khí huyết của đối phương thì hắn đã có thể cảm nhận được, tuổi tác của Diệp Tinh Lan này xem như là cũng không lớn. Nhưng vừa rồi Tinh Thần Kiếm của Diệp Tinh Lan đã mang đến cho hắn không ít phiền toái, thậm chí có thể nói là uy hiếp.

Đối thủ như thế này có thể nói là rất hiếm có!

Diệp Tinh Lan nhè nhẹ thở dốc, nàng không phải là vì kiệt sức mà là vì trước đó ở trong lúc va chạm với nhau nàng đã bị đối phương áp chế nên mới có cảm giác có chút thở không thông như vậy.

Thật sự là quá mạnh rồi, đao pháp của người này, đao ý, hoàn toàn là ở trên bản thân nàng. Trên thực tế thì từ lúc bắt đầu chiến đấu cho đến hiện tại thì Tư Mã Kim Trì chỉ xuất đao ra ba lần mà thôi, nhưng mỗi một lần đó đều là mang đến cho nàng ta uy hiếp cực kỳ lớn.

Hít sâu một hơi, khôi phục lại luồng khí huyết đang cuộn trào ở trong cơ thể của mình lại, ánh mắt của Diệp Tinh Lan cũng vì thế mà lúc này cũng đã càng trở nên kiên định hơn trước. Hai mắt của nàng khép hờ lại, xung quanh cơ thể sáng lên từng điểm tinh quang. Ngay cả đến đấu khải của nàng cũng đã phát sáng lên, dường như là có vô số các tinh quang tử trên người nàng mà thoát ly ra, giải phóng ra ánh sáng chói sáng nhất.

Vòng hồn hoàn thứ sáu ở trên người Diệp Tinh Lan cuối cùng cũng đã sáng lên, nàng cũng theo đó mà nhắm mắt của mình lại. Đem hai tay cầm Tinh Thần Kiếm nâng lên.

Tư Mã Kim Trì khẽ nhíu mày, hắn kinh ngạc phát hiện ra, khí tức của cô gái này ở trước mặt hắn lại đột nhiên trở nên không giống với như lúc trước đó nữa rồi. Đó là một loại cảm giác khó có thể diễn tả được bằng lời nói, loại cảm giác này giống như là lúc mà sau khi đao ý của hắn đột phá được đến một cấp độ nhất định thì cũng có cảm giác tương tự như vậy, toàn bộ cả người lúc đó đều cảm nhận được sự thăng hoa của cơ thể. Chỉ có điều, hiện tại người nhận được sự thăng hoa đó cũng không phải là hắn mà lại chính là đối thủ của hắn.

Xung quanh người của Diệp Tinh Lan đã xuất hiện ra từng điểm tinh quang, những điểm tinh quang này cũng đã bắt đầu xuất hiện ra những biến hoá rất kỳ diệu, những tinh quang này đột nhiên lại trở nên đặc biệt lấp lánh hơn, như thể chúng đang muốn bốc cháy và sau đó chúng lại khí hoá rồi lại biến thành từng luồng khí lưu ánh sáng, chúng bay xung quanh người của Diệp Tinh Lan.

Hai tay cầm chắc thanh Tinh Thần Kiếm cũng theo những luồng khí lưu đó mà từ từ hướng lên ở trước mặt nàng, lúc này ở xung quanh cơ thể của nàng, luồng khí lưu do tinh quang hội tụ lại mà thành đó, tất cả chúng đều hướng về phía Tinh Thần Kiếm mà hội tụ lại tại đó.

Quang mang của Tinh Thần Kiếm lại trở nên càng lúc càng trở nên rực rỡ hơn, đồng thời nó cũng đang dần dần biến lớn ở bên trong tay nàng, thứ biến lớn cũng không phải là bản thể của thanh kiếm mà thay vào đó là một đạo kiếm ảnh trong suốt đến cực điểm đang chói sáng.

Kiếm ảnh đó từ đầu cho đến cuối đều đang lắc lư nhè nhẹ, tràn đầy cảm giác linh động, cũng không có luồng áp lực bức người nào ở đây cả, nhưng cũng theo sự xuất hiện của nó mà biểu tình của Tư Mã Kim Trì ở phía đối diện cũng đã trở nên biến sắc.

Hắn vốn là đang gác thanh trảm long đao ở trên vai mình, lúc này ở trong ánh mắt hắn cũng đã không thể che đậy được sự chấn kinh của mình rồi. Dù cho có là hắn thì vào lúc mà tu vi đạt đến cảnh giới bảy vòng hồn hoàn mới có thể làm được điều này! Mà sự ba động năng lượng của cô gái này ở trước mắt hắn đây chắc chắn là đã không phải là thứ mà cảnh giới hồn thánh có thể so bì kịp rồi.

Tư Mã Kim Trì từ trước đến nay đều không tin vào thứ được gọi là thiên tài cái gì cả, thứ hắn tin tưởng chỉ có sự kiên trì cũng với nỗ lực mà thôi. Nhưng mà hiện tại đây niềm tin đó ở trong lòng hắn cũng đã có chút lung lay rồi, đừng nói là ở trên cái thế giới này lại thật sự có tồn tại một loại thiên tài như thế này sao? Nếu không mà nói tại làm sao tiểu cô nương ở trước mặt đây mặc dù tuổi tác trông cũng không lớn nhưng vẫn có thể làm được đến mức độ này chứ?

Kiếm ảnh đó dâng lên, trong ánh mắt của những khán giả đang quan sát ở trên thì nó trông cũng không có mấy ấn tượng lắm, nhưng Tư Mã Kim Trì biết được, đó không phải là hồn kỹ đơn thuần, cũng không phải đơn giản như là kiếm ý cái gì cả. Thậm chí ngay cả chiêu thân kiếm hợp nhất ở trước đó cũng đều không thể sánh được với nó.

Đó là, kiếm hồn!

Bất luận là loại vũ khí nào đi nữa, khi đã cảm nhận được ý nghĩa của nó, hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó, làm chủ được linh hồn của nó và có được linh phách của nó.

Thân đã là một cường giả dùng cả một đời để rèn luyện đao hồn, mắt thấy được người ở trước mặt này thế mà lại có được kiếm hồn như vậy. Trong lòng hắn ta vốn lúc đầu vẫn còn rất thản nhiên nhưng giờ đây hắn cũng phải nhìn đối phương bằng một con mắt khác rồi. Đối thủ như thế này, rất xứng đáng để được hắn cả đời tôn trọng.

Hắn nhớ rất rõ, sau khi bản thân mình rèn ra đao hồn, kể từ lúc đó tu vi của hắn mới có thể một ngày đi ngàn dặm, cho đến cuối cùng thì trở thành một cường giả mạnh nhất dưới Siêu Cấp Đấu La ở bên trong quân đoàn Nam Phương.

Mà cô gái này ở trước mắt của hắn, nếu như so tuổi tác của y so với bản thân hắn thì nhỏ hơn rất nhiều, dù là chỉ vừa mới có được kiếm hồn thôi, nhưng chắc chắn là cũng không bao lâu nữa nàng cũng có thể trở thành một cường giả vô song rồi.

"Tốt lắm!"

Một cỗ chiến ý mạnh mẽ cũng theo đó mà xuất hiện ra ở bên trong lòng của Cuồng Phong Đao Ma Tư Mã Kim Trì, trảm long đao ở trong tay phải gác ở ngang hông, vòng hồn hoàn thứ bảy ở trên người hắn lúc này cũng đã sáng lên.

Bất luận là kiếm hồn hay là đao hồn, đều cần phải dựa vào một hồn kỹ thì mới có thể hình thành được. Diệp Tinh Lan là dựa vào hồn kỹ thứ sáu của mình, mà hồn đao của hắn lại dựa vào hồn kỹ thứ bảy của bản thân, chính là trảm long chân thân.

Trảm long đao khổng lồ đó vốn dĩ đã dài lên đến bốn thước rồi, những lúc này cũng tùy theo tiếng long ngâm đến thê lương ở xung quanh cơ thể của Tư Mã Kim Trì vang lên. Đồng thời có một đạo đao ảnh khổng lồ xuất hiện ra ở trước trảm long đao, trong khoảnh khắc mà nó xuất hiện ra, mọi người đều mơ hồ thấy được, có một con cự long đang bị đao ảnh đó bổ ra làm hai đoạn. Đao ảnh dài lên đến ba mươi thước, nó lấy trảm long đao làm gốc, khoảnh khắc mà nó vừa xuất hiện ra đó, trong toàn bộ cả sân thi đấu trong chớp mắt đã bị xé mở ra một vết nứt cực lớn, ở phía bên dưới của vết nứt đó cũng không nhìn thấy được mặt đất ở đâu cả mà chỉ có một mảng vết nứt giống như là một khoảng không gian sâu thẳm.

Ngay cả đến mặt đất cùng với không khí cũng đều bị xé toạc ra, từ đó có thể thấy được đao hồn này của hắn là cường đại đến mức như thế nào rồi.

Nhưng Diệp Tinh Lan lúc này, giống như là không có nhìn thấy những biến hoá này của đối phương vậy. Ở trên toàn bộ khuôn mặt của nàng xuất hiện ra một tầng ánh sáng nhàn nhạt. Từng điểm tinh quang lấp lánh, đồng thời ở bên trong hai mắt cũng xuất hiện dị tượng có tinh mang bốc cháy ở bên trong.

Hai tay cầm Tinh Thần Kiếm, lúc này nàng đã giơ lên trên tới trên đỉnh đầu của bản thân mình rồi, ở trên đỉnh của Tinh Thần Kiếm đó, kiếm ảnh dài đến mười thước cũng đã được thành hình hoàn toàn, không còn lắc lư nữa như trước nữa, chỉ có sự sắc bén vô song ở bên trên đó mà thôi.

"Kiếmmm, Tinhhhh, Hồnnnn"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương