Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1040: Vân Oa Thần Quyền
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
“Mạnh thật đấy. Ta nghĩ, bây giờ ngay cả lão đại chắc chắn cũng không phải là đối thủ của nàng nữa rồi.” Một giọng nói tán thưởng vang lên từ trong không trung. Bầu trời như thể bị rạch ra một vết, sau đó một bóng người lặng lẽ rơi xuống bên cạnh nàng ấy.
Người luyện quyền lúc trước là một thiếu nữ có vẻ ngoài trông rất bình thường, dáng người cao gầy. Nàng ấy mặc một bộ quân phục màu xám đậm, trên vai đeo quân hàm hai gạch ba sao. Mặc dù vẻ ngoài không hề xuất chúng, nhưng mặc bộ quân phục lại toát lên vẻ hiên ngang anh dũng.
Đáp xuống bên cạnh nàng ấy là một thanh niên cũng mặc quân phục, trên vai đeo quân hàm hai gạch hai sao, vẻ ngoài trông cũng khá bình thường, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt. Mặc dù y đứng đó, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác hư ảo không chân thực. Cứ như thể không phải bản thân y đang đứng ở nơi đó, mà chỉ là một hình chiếu mà thôi.
“Chàng không tin tưởng hắn đến vậy sao? Lần sau khi hắn dùng máy liên lạc hồn đạo gọi đến, chàng cứ nói thế với hắn là được.” Nữ sĩ quan thản nhiên nói.
Người thanh niên bất đắc dĩ nói: “Tình yêu à, chúng ta là người một nhà đấy, nàng không thể hại ta như vậy được! Thế nhưng, nàng thật sự tiến bộ quá nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy, đến khi nào ta mới lấy được nàng đây.” Vừa nhớ đến việc người trước mắt y từng nói chỉ gả cho y khi y có thể đánh bại nàng ấy, y không khỏi có chút buồn bực.
Y đã vô cùng, vô cùng cố gắng rồi. Nhưng sau khi nhập ngũ không lâu, vị này đây sau khi cảm ngộ được tuyệt học Đường Môn Khống Hạc Cầm Long, lại thêm lần trước quan sát sự thay đổi của mây mù trên núi khi có cuồng phong thổi qua, tự sáng tạo ra hồn kỹ Vân Oa Thần Quyền, từ đó dẫn đến việc xuất hiện một lần lĩnh ngộ hoà nhập với tự nhiên,. Tu vi của nàng ấy trong chớp mắt đột phá thẳng đến cấp bảy mươi. Nếu như không phải vẫn thiếu hồn linh, hiện giờ nàng ấy đã là Hồn Thánh rồi.
Kể từ khi sáng tạo ra Vân Oa Thần Quyền, thực lực của nàng ấy cũng tăng lên theo cấp số nhân, cuối cùng nàng ấy cũng đã tìm thấy con đường mình vẫn luôn
tìm kiếm bấy lâu nay. Nắm đấm, mới là vũ khí tối thượng của nàng ấy. Nàng ấy cũng đã từ bỏ hắn cặp búa khổng lồ ban đầu.
Không sai, nàng ấy chính là người có được hai võ hồn siêu cấp Thái Thản Cự Viên và Đọa Lạc Thiên Sứ, Nguyên Ân Dạ Huy.
Mà người đang đứng bên cạnh nàng ấy lúc này đương nhiên là Tạ Giải sau khi dịch dung.
Bọn họ tới quân đoàn Bắc Phương đã được mấy tháng rồi. Nguyên Ân Dạ Huy được trao quân hàm Thượng tá sau khi tu vi đột phá thất hoàn. Thực lực cá nhân mà nàng ấy thể hiện đã thực sự khiến toàn bộ quân đoàn phải kinh ngạc, võ hồn được báo cáo lên cấp trên là Đại Lực Thần Viên, giống với võ hồn của Mã Sơn ở quân đoàn Huyết Thần nơi Đường Vũ Lân gia nhập.
Nhìn từ bên ngoài, Đại Lực Thần Viên trông rất giống với Thái Thản Cự Viên, không phải người cực kỳ quen thuộc với hai võ hồn này sẽ khó có thể phân biệt được.
Thực lực của Tạ Giải cũng tăng lên rất nhanh, nhưng so với Nguyên Ân Dạ Huy thì vẫn kém hơn một chút. Thế nhưng y cũng đã dần tìm được con đường của mình rồi, một chiêu trí mạng!
Điều này cuối cùng cũng được y xác định sau khi gia nhập tiểu đoàn Trinh sát của quân đoàn Bắc Phương. Hiện giờ y là phó tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn Trinh sát, mà Nguyên Ân Dạ Huy là chỉ huy trưởng Bộ Chiến Đấu, đồng thời còn giữ chức vụ tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn Cận vệ của quân đoàn.
Quân đoàn Bắc Phương bảo vệ biên giới phía bắc và vùng ngoài cực bắc. Cực bắc là nơi loài người hoàn toàn không thể thích nghi và sinh tồn, lại thêm nơi đó bị bao phủ bởi một lượng băng lớn, con người không dám khai thác quá mức để tránh việc nhiệt độ tăng lên dẫn đến việc mực nước trên toàn bộ đại lục dâng cao gây ra những thảm hoạ lớn.
Trong ba đại lục, Đấu La đại lục vốn nằm gần phía bắc nhất. Vậy nên vùng cực bắc luôn được mệnh danh là vùng đất thần bí.
Nghe nói ở cực bắc có một số hồn thú mạnh mẽ sinh sống, nhưng những hồn thú này sẽ không tùy tiện rời khỏi cực bắc. Thế nhưng, để tránh một số rắc rối không
cần thiết, hoặc tránh khả năng sẽ xuất hiện thú triều, liên bang vẫn luôn để một đội quân canh giữ nơi này.
Cực bắc là vùng đất lạnh giá, hầu hết mọi người đều không muốn tới nơi này. Nhưng quân đoàn Bắc Phương được biết đến với tác phong cứng rắn, cũng là một trong tám quân đoàn lớn của liên bang. Mặc dù là quân đoàn có ít binh sĩ nhất trong tám quân đoàn lớn, nhưng không ai dám coi thường sức chiến đấu của quân đoàn này. Quân đoàn Bắc Phương rất nổi tiếng với cái tên quân đoàn cơ giáp, thực lực của quân đoàn cơ giáp mạnh mẽ vô cùng.
Trời băng đất tuyết là nơi có thể rèn luyện ý chí con người tốt nhất, vậy nên, từ xưa tới nay, quân đoàn Bắc Phương vẫn luôn nổi tiếng với tác phong cứng rắn. “Ai là người một nhà với chàng rồi chứ, chàng tự mình cố gắng hơn nữa đi.” Nguyên Ân Dạ Huy tức giận nói.
“Chẳng lẽ Vân Oa Thần Quyền của nàng đánh không lại lão đại sao?” Tạ Giải đi tới bên cạnh Nguyên Ân, nịnh nọt kéo tay nàng ấy.
Nguyên Ân Dạ Huy không giãy ra, chỉ liếc nhìn y một cái, nàng ấy đã quá quen với sự mặt dày vô sỉ của cái tên này rồi.
Tạ Giải kéo tay của nàng, nịnh nọt nói: “Ôi chao, thật khó có thể tưởng tượng được bàn tay nhỏ bé xinh đẹp này lại có thể tung ra một quyền mạnh mẽ như vậy.” Nguyên Ân Dạ Huy rút tay lại: “Đừng nói những lời buồn nôn như vậy nữa có được không, ta nổi hết cả da gà da vịt rồi đây này.” Mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng trong ánh mắt nàng ấy lại có chút ý cười.
“Nói ra thì, nàng cũng đã tiến vào vòng chung kết cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang rồi, không biết kết quả bốc thăm sẽ như thế nào, nếu có thể, tốt hơn hết là không nên gặp phải lão đại sớm.” Tạ Giải nói.
Nguyên Ân Dạ Huy nói: “Chẳng phải vừa rồi chàng còn nói là hắn chưa chắc đã đánh bại được ta sao?”
Tạ Giải ngượng nghịu nói: “Ta chỉ nói vậy thôi. Chứ lão đại thật sự có thể sáng tạo kỳ tích đấy. Hơn nữa, nếu như hai người lưỡng bại câu thương thì phải làm sao.”
“Đồ ngốc, đó là Tinh Đấu Chiến Võng, nào có chuyện lưỡng bại câu thương thật sự chứ! Có phải là chàng bị ngốc hay không?”
“Ờm..., thôi được rồi. Thế nhưng, ta cũng khá mong chờ, nếu như Vân Oa Thần Quyền của nàng va chạm với huyết mạch Kim Long của lão đại thì sẽ xảy ra cảnh tượng đặc sắc gì. Ồ, đúng rồi, tên Chính Vũ kia lần này không thể tiến vào giai đoạn chung kết cuối cùng, chắc chắn y sẽ buồn bực lắm cho coi, ha ha ha.”
“Nói như thể chàng tiến vào chung kết rồi không bằng.” “...”
...
“Đừng buồn bực nữa, chỉ thiếu một chút nữa thôi, lúc ấy thật sự còn bao gồm cả yếu tố may mắn nữa. Thua rồi cũng không trách chàng đâu!” Hứa Tiểu Ngôn khẽ lắc tay Nhạc Chính Vũ.
Nhạc Chính Vũ bày ra vẻ mặt xui xẻo: “May mắn cũng là một phần của thực lực, ông trời thực sự không phù hộ ta mà! Sao lúc ấy ta lại không phát hiện ra trên mặt đất có mảnh vỡ chiến giáp bị phá vỡ trước đó chứ? Nếu như ta phát hiện ra, cũng không đến mức cơ thể bị mất khống chế, hoặc do tinh thần lực của ta không đủ mạnh, vào thời khắc mấu chốt lại không thể phán đoán ra được địa hình. Thậm chí rất có thể đối phương đã tính toán đến cả phương diện này rồi. Thua chính là thua, cũng không tính là oan. Ta chỉ buồn bực vì không thể hội họp với mấy người lão đại trong giai đoạn chung kết. Ta vốn còn dự định xem thử mọi người tiến bộ như thế nào trong giai đoạn chung kết.”
Trên vai hai người đều đeo quân hàm Trung tá, quân phục màu vàng phẳng phiu. Xét về chức vụ, Hứa Tiểu Ngôn thậm chí còn ở trên Nhạc Chính Vũ. Chiến Hồn Sư rất dễ tìm, nhưng muốn tìm một hồn sư hệ khống chế mạnh mẽ thì lại rất khó. Về phương diện khống chế, khả năng khống chế Tinh Trượng của Hứa Tiểu Ngôn khi vừa mới gia nhập quân đoàn Nam Phương đã làm mọi người kinh ngạc, quân hàm tăng lên nhanh chóng.
Sở dĩ bọn họ lựa chọn quân đoàn Nam Phương là vì quân đoàn trưởng quân đoàn Nam Phương là người của gia tộc Thần Thánh. Nói cách khác, đây là đất riêng của nhà Nhạc Chính Vũ. Ở nơi này, bọn họ không sợ bị bại lộ thân phận. Mà điều
khiến Nhạc Chính Vũ có chút buồn bực là, Hứa Tiểu Ngôn thăng cấp quân hàm hoàn toàn là dựa vào năng lực của bản thân, mà quân hàm của y, có một phần nhất định là nhờ gia tộc.
Y vốn muốn thể hiện bản thân trong cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang, để chứng tỏ thực lực mình xứng với quân hàm. Nhưng ai ngờ, trong trận đấu cuối cùng, hắn lại bị đối thủ lật ngược tình thế dù đang chiếm ưu thế.
Hứa Tiểu Ngôn che miệng cười khúc khích: “Chẳng lẽ chàng đã có lòng tin rằng mình có thể chiến thắng lão đại rồi sao? Đừng quên lúc trước hắn có thể đồng thời đánh được cả chàng lẫn Tạ Giải đấy!”
“Khụ khụ, nàng có thể đừng nhắc đến chuyện lúc trước được không, ta chỉ nói vậy thôi mà. Thế nhưng, sau khi tới nơi này, đã hoàn thành tẩy lễ thần thánh của gia tộc, hồn lực của ta đã được thanh lọc, trở nên thuần khiết hơn, hồn hạch cũng sắp thành hình rồi. Một khi hồn hạch hoàn thành, ta nhất định sẽ đột phá cấp bảy mươi. Đến lúc đó lại dung hợp với hồn thú hệ thực vật mười vạn năm ở chỗ lão đại, có được hồn hoàn mười vạn năm, hẳn là ta có thể liều một phen với lão đại.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook